Anh ta có thể không quan tâm đến những lời chỉ trích trên mạng.
Nhưng những lời đồn đại vẫn theo các phụ huynh lan truyền đến bọn trẻ, và cuối cùng rơi xuống một cô bé sáu bảy tuổi.
Sự ác ý này vượt xa sức chịu đựng của cô bé.
Khả Khả…
Đừng lừa con.
Cô bé lùi lại một bước.
Chỉ cách rìa sân thượng vài centimet nữa thôi.
"Đừng nói rằng cô cần con."
"Rồi cô cũng sẽ kết hôn, sẽ có con của riêng mình."
"Ba đã trả tiền cho cô để chăm sóc con, nhưng một ngày nào đó, cô cũng sẽ rời đi."
Tôi sững sờ.
Trong ba đứa trẻ, Trình Khả Khả là nhỏ tuổi nhất.
Nhưng thực ra, cô bé mới là người trưởng thành sớm nhất.
Chỉ vì cô bé luôn quá im lặng, nên tôi đã không nhận ra nỗi tuyệt vọng ăn sâu vào tận xương tủy của cô bé.
Tôi bước lên một bước.
Trình Khả Khả hét lên:
Đừng lại gần!
"Đúng vậy, con không có ai cần."
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô bé.
Tất cả những người xung quanh đều sửng sốt.
Cả Trình Khả Khả cũng sững sờ.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài cmt review nhé ạ 🌻
Nhưng sao nào?
"Cô cũng chẳng có ai cần."
"Cô bị bỏ rơi trước cửa trại trẻ mồ côi từ khi còn là một đứa bé sơ sinh."Nhưng rồi sao?
Cô vẫn lớn lên.Cô càng ngày càng mạnh mẽ.
"Cô vẫn bị người khác bắt nạt, nhưng giờ tôi có thể phản kháng."Cô vẫn chưa có một mái nhà và gia đình của riêng mình, nhưng cô tin rằng rồi một ngày nào đó cô sẽ có.
"Trình Khả Khả sững sờ nhìn tôi. Tôi vừa nói vừa từng bước tiến lại gần, chỉ còn cách cô bé rất gần."Khả Khả.
"Tôi đưa tay về phía cô bé."Mọi thứ rồi sẽ qua thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!