Chương 38: Hai điệu nhảy

Francis chống cây gậy khắc hình đầu đại bàng, chỉ sau hai phút đã nhận được phản hồi.

Caesar mở cửa, ngay lập tức, mùi pheromone của Alpha cùng hương hoa hồng nồng nàn tràn ngập căn phòng. Francis chỉ là một Beta, theo lẽ thường không nhạy cảm với pheromone của Alpha hay Omega, nhưng anh vẫn theo phản xạ lùi lại một bước khi nhìn thấy Caesar.

Sau khoảnh khắc sững sờ ngắn ngủi, Francis vui vẻ chào hỏi, "Giáng sinh vui vẻ, ngài Caesar."

Anh hoàn toàn không hề có chút tự giác nào của một kẻ đang định chen vào chuyện riêng của người khác.

Caesar mặc quân phục chỉn chu, thắt lưng siết chặt, mái tóc bạc ánh lên như ánh trăng.

Francis nhẹ nhàng hỏi, "Cô Laura có ở đây không?"

Caesar đáp, "Không."

Francis ngạc nhiên, "Thật sao? Nhưng tôi thấy cô ấy vừa bước vào."

Caesar không phản ứng.

Rất tốt.

Bài học vừa rồi mà chú lợn con ấy nhận được là hoàn toàn cần thiết.

Francis hỏi, "Ngài lúc nào cũng đối xử với cô ấy như vậy à?"

Khi nói câu này, Francis tiến sát lại gần Caesar, "Ngay từ đầu, ngài đã không tra tấn cô ấy, sau đó lại bất chấp quy định mang cô ấy đi từ chỗ Bush, xóa bỏ dấu ấn cũ và làm lại ID... Rốt cuộc ngài đang toan tính điều gì?"

Caesar nheo mắt nhìn anh.

"Đừng nói với tôi là ngài thật sự thích cô ấy đấy nhé?" Francis cười, nụ cười đầy vẻ ngạc nhiên.

"Nhưng hình như cô ấy rất sợ ngài. Laura dường như không thích nói chuyện với ngài."

Caesar không trả lời, lạnh lùng bước ngang qua anh.

Francis gõ nhẹ gậy xuống sàn, tiếng vang trong trẻo. Anh nói, "Ngài chắc vẫn còn nhớ tại sao Thủ tướng lại ngã bệnh chứ?"

Caesar đáp ngắn gọn, "Cô ấy là tù nhân của tôi."

Francis nhún vai, không đưa ra ý kiến, "Ngài chưa chắc đã lấy được thông tin đâu."

Cách đó chỉ một cánh cửa, Laura đã thay quần áo xong. Bó hoa hồng trên bàn được cô kiểm tra cẩn thận rồi đặt lại vào bình. Chiếc bình thủy tinh với phần miệng mảnh khảnh trong suốt như pha lê, phản chiếu những chấm đen và đường vân ẩn bên dưới các cánh hoa.

Nếu không chú ý, người ta sẽ chỉ nghĩ rằng đó là dấu hiệu tự nhiên của hoa khi héo úa.

Laura vừa từ chối cử chỉ thân mật của Caesar, lần đầu tiên trong tháng này. Caesar vì sự phản kháng của cô mà cảm thấy không vui, điều đó Laura thừa biết.

Đây chính là điều cô muốn.

Laura uống ừng ực ly nước mát trên bàn. Đầu ngón tay cô vẫn còn vương chút nước ép từ cánh hoa hồng. Dù đã lau qua nhưng vẫn chưa sạch hoàn toàn. Cô thầm cảm thấy may mắn vì Caesar bị cô chọc giận nên đã không phát hiện ra điều này.

Hai tay chống lên bàn, cơ thể Laura khẽ run. Cô hít sâu một hơi, ngẩng mặt lên. Lưng áo thấm đẫm mồ hôi.

Năm phút sau, tiếng nhạc từ phòng bên vẫn tiếp tục. Laura chỉnh lại quần áo, thản nhiên rời khỏi phòng.

Khi những bước chân bên ngoài đã rời đi hết, Emilia giáng một cái tát mạnh lên mặt Angus.

Chiếc váy đỏ rực của Emilia bồng bềnh như từng lớp bánh kem. Tuy nhiên, phần bên trong lại lấm bẩn đôi chút. Mái tóc bạc rối bời dính vào gò má, đôi mắt tím như viên bảo ngọc ngâm trong nước, khóe mắt và má vẫn còn đỏ ửng.

Angus mặc áo sơ mi đen, cổ áo mở toang, khắp người chi chít dấu răng và vết cào. Bị Emilia đánh một cái mạnh, anh không nói gì, chỉ ngẩng mặt lên, khẽ hỏi, "Cô còn đau không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!