13
Đây có phải là người bạn thân thiết ngày xưa của tôi không, đây rõ ràng là phạm pháp mà...
"Cái gì mà Thiến Thiến nhảm nhí, để anh lo hết chuyện này, cả mẹ anh nữa, em cũng không cần phải bận tâm, đây đều là vấn đề do anh gây ra, để anh giải quyết."
"Em chỉ cần vui vẻ bên anh là được."
Nhìn Hà Minh Triết đầy chân thành, tôi nhướng mày:
"Ai bảo tôi muốn ở bên anh? Tôi có nói thích anh đâu."
Một xúc cảm ấm áp chạm vào môi, Hà Minh Triết cười đến nheo mắt, như vầng trăng khuyết trên trời.
"Tay cũng nắm rồi, ôm cũng ôm rồi, hôn cũng hôn rồi, em nói không thích cũng vô ích thôi."
"Đợi anh giải quyết xong chuyện nhà, anh sẽ quay lại tìm em."
"Này anh~"
Tôi chưa kịp nói hết câu, Hà Minh Triết đã biến mất như cơn gió, còn khéo léo đóng cửa giúp tôi.
Tên này...
Tôi đưa tay chạm vào môi, không nhịn được mỉm cười.
Đêm đó tôi ngủ rất ngon.
…
Tôi ngồi trong văn phòng, gật gù xem báo cáo tài chính,
Giờ tôi cũng là người có tiền rồi, chiều nay phải gọi hai ly trà sữa,
Một ly đá, một ly nóng.
"Hạ Thái Vi!"
Tôi ngẩng đầu lên, Lưu Thiến khóc lóc xông vào, tóc tai rối bù, mắt đỏ hoe, trên má còn in rõ một vết tát.
"Hạ Thái Vi, đồ tiểu tam!"
???
"Thiến Thiến, chúng ta quen biết bao năm nay, cậu biết tớ chưa bao giờ là người dễ tính."
"Nếu cậu còn ăn nói lung tung, tớ không ngại làm cho khuôn mặt cậu đối xứng hơn đâu."
Tình bạn bao năm, từ khoảnh khắc Hà Minh Triết theo đuổi tôi, có lẽ đã tan thành mây khói rồi.
"Tôi thích Hà Minh Triết 10 năm trời! Tròn 10 năm! Từ cấp hai tôi đã thích anh ấy rồi, cậu có quyền gì?!"
"Vậy sao cậu không nói thẳng ra?"
"Tôi đã cảnh báo cậu rồi còn gì, tại cậu tự ngu thôi!"
"Chuyện bà xã của Trương Kinh Lý, là cô sắp đặt đúng không? Tôi đang thắc mắc sao lại trùng hợp đến thế, chuyện có người tự sát vì Hà Minh Triết, cũng là do cô bịa ra phải không?"
Trên mặt Lưu Thiến thoáng hiện vẻ điên cuồng, sau đó cô ta lại bắt đầu khóc lóc thảm thiết,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!