[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]
Vụ án thứ tư:
Thịnh yến
12.
Thanh âm Haley rất khẽ, những từng chữ một lại rất rõ ràng.
Đây không phải ngữ điệu mê hoặc mà y thường dùng.
Ngược lại, đó là cố chấp và nghiêm nghị.
Ian không biết có phải vì thuốc tê mới khiến thanh âm Haley lọt vào tai hắn càng thêm chắc nịch như vậy.
Tâm tư hắn đang dao động, là điên cuồng dao động.
"Ian, qua hôm nay, đợi đến khi anh đã hoàn toàn tỉnh táo lại, anh sẽ tìm cái cớ nào đó để chối bỏ tôi."
Mi tâm Haley chau lại, khóe môi lộ ra nụ cười tự giễu.
"Ian à, anh đã trải qua cảm giác ảo tưởng chính mình có được người nào đó chưa? Anh từng có chấp niệm trở thành toàn bộ thế giới của một người? Anh có hiểu rõ việc chính mình chính là thước ngắm của tôi ở thế giới này thì có ý nghĩa gì không?"
Tôi biết.
Tuy rằng bản thân từng hoài nghi điều đó, nhưng kỳ thực tôi vẫn luôn biết.
Tôi là thước ngắm của cậu ở thế giới này, ý nghĩa chính là…tất thảy của cậu.
"Hãy tự hỏi chính lòng mình một chút, Ian à. Đừng quan tâm những thứ mấu chốt kia, chúng đều ở đó, đấy không chỉ là điều anh theo đuổi mà cũng là thứ tôi hướng tôi. Anh có muốn hôn tôi không?"
Ian mờ mịt nhìn vào mắt Haley. Y cách hắn quá gần, đến nỗi chính mình có thể thấy được những thứ sắp hủy diệt bên trong đáy mắt ấy.
Haley hít vào một hơi, trán y chạm lên mi tâm Ian.
"Tôi biết. Tôi không nên khiến anh phải bối rối. Ngủ ngon Ian nhé. Hãy ngủ một giấc thật tốt, đợi đến khi thuốc tê trong cơ thể đã bị đào thải hết, anh sẽ tỉnh táo trở lại như trước thôi."
Haley dần dần buông lỏng tay Ian, chống xuống bên gối, luyến tiếc ngồi thẳng lại.
Ian quay mặt lại, nhìn theo bóng dáng Haley.
Cô độc cùng yếu ớt.
Ngay khoảnh khắc Haley đứng lên, y cảm giác góc áo mình bị kéo lại.
Lưng cứng còng. Y không quay đầu lại, chỉ thấp giọng nói: "Ian, tôi không thể dịu dàng với anh a. Nhất là trong đêm nay."
Nhưng sức mạnh níu y lại vẫn không hề mất đi.
Haley vươn tay ra, lặng im cởi ra áo khoác của mình, đem nó ném qua một bên. Đó là động tác vô cùng đơn giản, thậm chí chẳng ngầm ám chỉ điều gì.
Nhưng đối Ian mà nói, so với quá khứ, cảnh tượng này khiến tâm tình hắn rúng động hơn bao giờ hết.
Ian buông thõng tay trên giường. Đầu ngón tay Haley bắt đầu mơn trớn tay hắn, mãi đến khi Ian bắt lấy y.
Haley xoay người lại, vén gọn lại những lọn tóc mướt mồ hôi của đối phương.
"Ian, anh hẳn cũng biết chính mình bị tiêm thuốc tê làm tan rã định lực. Anh không phải 100% cần tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!