[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]
Vụ án thứ nhất
Tường vi bí ẩn
06.
"Ian." Haley bất ngờ gọi tên hắn.
Ian dừng bước, những không quay đầu lại, "Sao vậy?"
"Có đôi khi điều xinh đẹp nhất lại dùng để che dấu thứ xấu xí nhất. Cũng có thời điểm, trong cái xấu xí cùng cực, lại nở ra đóa hoa vô cùng diễm lệ. Đến cùng, nguyên nhân ra sao, kết quả cũng không quá quan trọng, điểm mấu chốt là thứ anh tin tưởng."
"Tôi chỉ tin vào chứng cứ."
"…Chú Ian thân ái của tôi vĩnh viễn luôn nghiêm túc như vậy." Haley tựa như bất đắc dĩ mà lắc đầu.
"Đối với cậu, tôi hình như chưa leo được đến cấp bậc cha chú gì đó." Ian đi về phía trước, không hề quay đầu lại.
"Tôi vốn là nhắc nhở anh… Tôi vĩnh viễn so với anh trẻ trung hơn. Hôm nay, có lẽ anh còn cự tuyệt tôi. Ngày mai hay sau đó nữa vẫn vậy. Thế nhưng, năm năm nữa thì sao? Mười năm? Tôi vĩnh viễn so với anh tràn trề sức sống hơn, anh cuối cùng sẽ bị tôi áp đảo thôi. Không bằng thoải mái một chút, bỏ xuống kháng cự đi, chú Ian à." Tầm mắt Haley dán chặt vào gáy Ian, lướt dọc theo đường cong nơi thắt lưng hắn, chậm rãi đi xuống dưới, thu tất thảy dáng dấp thân dưới giấu trong lớp tây trang.
Ian không có bất cứ phản ứng đáp lại, vờ như không nghe thấy bất cứ thứ gì, cứ như vậy nối gót Lawrence.
Trong lòng hắn, Haley tựa như tên nhóc có bệnh cần uống thuốc, chính mình không cần tốn nước miếng.
Lawrence dẫn bọn họ ra khỏi khu rừng, trở về chỗ đậu xe, rồi chạy thẳng đến thị trấn W.
Nói đến thôn trấn này, xem chừng cũng khá phồn hoa. Bệnh viện riêng với cơ sở vật chất, trang thiết bị đều không tồi. Ngoài ra, sân vận động, trường học có bể bơi, trung tâm mua sắm, vân vân…không thiếu thứ gì. Ngay cả mấy shop bán hàng nho nhỏ, tiệm ăn dọc các con phố cũng vô cùng đặc sắc.
Nơi này tựa như một thế giới phồn hoa tách biệt với bên ngoài.
Ian và Haley hoàn toàn không có thời gian thưởng thức văn hóa của tiểu trấn, vừa tới nơi, bọn họ lập tức đi thẳng đến sở Cảnh sát, tìm gặp pháp y. Tuy nhận là pháp y, nhưng thật ra chỉ là chức danh kèm thêm mà thôi. Nghề nghiệp chính thức của ông ta là bác sĩ ngoại khoa duy nhất của bệnh viện địa phương.
"Các cậu đến thì tốt rồi. Nói thật, tôi đều từng nhìn những đứa trẻ này lớn lên. Khám nghiệm tử thi cho bọn nó thật sự khiến tôi nuốt không trôi cơm. Hơn nữa chứng phong thấp của tôi lại vừa phát tác, mấy ngón tay vô cùng đau nhức. Cũng may, sở Cảnh sát nội thành vừa phái pháp y tới, bằng không tôi chẳng cách nào xử lý mọi thứ."
"Chúng tôi muốn xem xác Lena trước."
Bởi, Lena là nạn nhân duy nhất chưa xác định được nguyên nhân cái chết, ngoài ý muốn hay bị giết.
Ian cùng Lena cùng nhau xem thi thể Lena, trên người nạn nhân thật sự không có vết thương, đúng như những điểm mấu chốt được ghi nhận trong báo cáo của pháp y nội thành.
Ian cúi đầu, cẩn thận xem xét từng tấc da thịt của nạn nhân, ngay cả đường tơ kẽ tóc cũng không bỏ sót, chỉ sợ bỏ mất bất cứ manh mối nào.
"Bác sĩ Doug, ông có biết hai vết bầm trên cánh tay và bắp chân của nạn nhân vì đâu mà có không?"
"Cái này… Rất khó nói. Có thể do va đụng, ngoài ý muốn ngã sấp xuống, nhưng khẳng định là hình thành trước khi chết. Những vết này tuy rằng đối xứng, nhưng không giống dấu của dây trói, tôi đã viết trong báo cáo rồi đấy."
Ian nhíu mày. Quả thật, những vết bầm này không giống với dấu của dây trói để lại. Nếu là vết dây trói, màu sắc vết bầm phải đậm và mảnh hơn, mà không lớn cỡ này. Ngược lại, coi như té bị thương, vậy nói cho cùng tư thế ngã xuống, đè lên vật gì mới có thể tạo thành dấu vết giống vậy?
Đem thi thể Lena lật lại, thêm một vết bầm phía sau lưng, tại vị trí cột sống trung ương thu hút chú ý của hắn.
"Bác sĩ Doug, này là sao"
Bác sĩ Doug cũng chen tới nhìn, "Này… Tôi thế nào lại không phát hiện ra nhỉ… Cái này giống như con bé bị vật gì đó đánh vào… Là dùng lực rất mạnh."
Ian rút di động ra, "Tôi phải chụp lại vết thương này, chuyển cho đồng sự trong Cục."
Cùng lúc đó, Haley cũng cúi người tới, hai tay chống bên tai Lena, mi mắt rũ xuống. Y và Lena tựa như hai bên mặt gương. Hô hấp của y vì nhiệt độ thấp mà ngưng tụ thành một làn hơi nước mỏng manh, khiến người ta gặp phải ảo giác, tưởng như Lena đang còn sống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!