[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]
Vụ án thứ ba
Thế giới của anh và em
01.
Hắn bỏ vào phòng tắm, sau khi rửa mặt xong liền ngả xuống giường ngủ thẳng một giấc, hoàn toàn ném Haley còn đang còn ở ngoài phòng khách ra sau đầu.
Thế nhưng, mãi đến tận khuya, hắn vẫn chưa nghe thấy tiếng động cho thấy đối phương đã rời đi.
Ian rời giường, phát hiện Haley đang cuộn người trên sô pha, đầu gối lên chính cánh tay của mình.
Quay đầu đi, Ian thở dài, trở lại phòng ngủ mang ra một cái chăn, nhẹ nhàng đắp lên người Haley.
"Ian… Tôi đói bụng."
Lông mi đối phương hơi run, miệng mấp máy.
Ian hừ một tiếng, đi vào trong bếp. Tủ lạnh trống hoác, chỉ còn một ít nấm và khoai tây. Ian lục ra được một gói spaghetti, cách hạn sử dụng chỉ còn ba ngày. Hắn đem toàn bộ bỏ vào trong nồi nước, sau đó bắc thêm một cái lên cái bếp còn lại, thả nấm và khoai tây vào nấu chung với sốt cà chua làm sẵn. Nửa tiếng sau, một phần spaghetti đơn giản được dọn ra bàn.
Haley vui vẻ đứng lên, ngồi đối diện với Ian, cầm lấy dĩa mì, thổi thổi vài cái rồi đưa lên miệng.
"Oa… Nóng quá…" Haley nhíu mày.
Ian đẩy ly nước đến trước mặt đối phương, vẫn im lặng như trước.
Haley uống xuống một ngụm nước, cẩn thận thổi thổi dĩa đồ ăn trước mặt.
Ian nhìn y, chợt cảm giác người trước mặt không phải là Haley mà hắn biết.
Hắn biết khá nhiều thứ về đối phương. Con người này được tiếp nhận phương thức giáo dục của tầng lớp quý tộc, cho dù là đang ở trước mặt các đồng sự, hay nghi phạm, hoặc thân nhân của người bị hại, y đều tỏ ra bình thản, thành thục…đôi khi thật sự rất đáng đánh. Y để ý từng hành vi, lời nói nhỏ nhặt của người khác, cho dù chỉ một chi tiết rất nhỏ cũng không thoát khỏi tầm quan sát của tên này.
Nhưng hiện tại, đối phương lại giống như một đứa trẻ chưa hiểu sự đời.
"Ian à, spaghetti anh làm khó ăn thật đấy…" Haley cau mày.
"Khó ăn thì đừng ăn."
Tên này vẫn quen ăn đồ ngon, mấy thứ hắn làm qua loa thế này sao có thể hớp khẩu vị y cho được.
"Anh nếm thử đi… Vị có chút kỳ quái nè…" Haley quấn lên một nĩa mì, giơ ra trước mặt Ian.
Hắn né đầu ra sau, nhưng cuối cùng vẫn há miệng, ngậm lấy nĩa mì.
Ian vốn nghĩ đây hẳn lại là một trò đùa khác của Haley. Tên này sau đó nhất định sẽ hưng phấn rêu rao "nụ hôn gián tiếp" linh tinh gì đó. Nhưng mùi vị này thật sự kỳ quái.
Hắn đứng lên, bỏ vào phòng bếp, lật đáy vỏ hộp sốt cà chua lên xem.
Đã quá hạn nửa tháng.
Ian vội vàng trở lại, đem bàn ăn kéo ra, tay còn lại xốc Haley lên, kéo y vào nhà vệ sinh, chỉ vào bồn cầu rồi nói: "Mau nôn ra"
"Hả? Sao vậy?"
"Sốt cà chua quá hạn rồi Mau nôn ra"
"Nhưng tôi không muốn phun…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!