Chương 34: Nghệ thuật gia – 13

[Mê ảnh huyên hiêu TIêu Đường Đông Qua]

Vụ án thứ hai:

Nghệ thuật gia

13.

Thời điểm Ian xoay người, hắn phát hiện Haley đang đứng trước chiếc ghế dựa nơi Charles Van bị đâm chết, hai tay nhét trong túi quần âu, thân ảnh như mọi khi nhàn nhã mà lạnh lẽo. Mà ánh mắt của đối phương lại là thần sắc Ian không muốn nhìn thấy nhất, rời rạc và ngây dại.

"Không thể nào…" Ian cảm giác hai bên huyệt thái dương xiết đau.

Nguyên nhân dẫn đến tử vong của Charles Van đã rất rõ ràng, Ian cảm giác không có thứ gì cần đến sự "tưởng tượng" của Haley nữa.

Vậy đến cùng, thứ gì là nguyên nhân khiến tên này lại chạy đi ảo tưởng a

Bên cạnh, bác sĩ Byrne chép chép miệng, "Ai dà… Lại bắt đầu nữa rồi a"

Ian không quan tâm trình tự Haley tiến vào trong ảo tưởng của mình như thế nào, hay hung thủ trong đó đã bắt đầu tiến hành giết người hay chưa. Hắn chỉ chuyên tâm vói tay vào trong túi quần của đối phương, vuốt dọc tây trang y, thậm chí kéo cao gấu quần, kiểm tra bên trong tất.

Bác sĩ Byrne đứng một bên hiếu kỳ quan sát tất cả.

"Hắc, Ian à, nếu Haley biết anh chẳng những chủ động mà còn không thể nhịn "vuốt ve" hắn như vậy, tôi dám chắc tên kia sẽ cao hứng đến chết ngất đấy."

"Cậu ta hiện tại quả thật đang "chết"

Ian lạnh lùng lật cả cổ áo Haley lên, nhưng vẫn không phát hiện thứ mình muốn tìm.

Mà lúc này, sắc mặt Haley càng lúc càng tái nhợt, hô hấp kịch liệt. Y cố sức che đi thân thể của mình, từ từ ngã người về phía sao.

Ian vươn tay đỡ lấy gáy đối phương, để y từ từ nằm xuống.

"Chà… Bắt đầu rồi… Tôi dám cá trong đầu cậu ta lúc này đang tái hiện khung cảnh Charles Van bị hung thủ sát hại Xem nào, hung thủ đâm Charles Van tận mười sáu nhát nha"

Ian quả thật muốn đem miệng bác sĩ Byrne khâu lại, nhưng Haley khiến hắn khó lòng phân thân được.

Không rõ vì nguyên nhân gì, Ian kiên nhẫn quan sát nỗi đau đớn cực độ của Haley, rồi từ trong đó đâm được lần lượt từng nhát dao đâm xuống trên người nạn nhân.

"Haley Cậu nghe đây…" Đầu ngón tay Ian chạm đến vùng thái dương ướt đẫm mồ hôi vì cơn đau khôn xiết khó mà tưởng tượng nỗi. Hắn nhìn thẳng vào trong mắt đối phương, "Cậu không cần cảm nhận một nhát cuối cùng kia Cái này không đáng, cậu biết rõ chuyện gì đã xảy ra"

"Anh cứ để tên kia cảm giác đủ mười sau nhát dao ấy, chỉ khi có thứ gì đó đau đớn hơn so với mười sau nhát kia, cậu ta sẽ tự động tỉnh lại." Bác sĩ Byrne ngồi xổm xuống bên cạnh Haley, vô cùng chuyên chú thưởng thức nỗi thống khổ của y, "Bất quá, anh không cảm thấy bộ dáng đau đớn của tên này rất mê người sao? Hoặc cứ để cậu ta chết như vậy cũng tốt, tôi có thể lập tức giải phẩu tên này."

Nếu đúng như lời bác sĩ Byrne, cần phải có một cảm giác đau đớn vượt trội hơn kích thích thần kinh. Như vậy, nếu chỉ đạp tên này mấy cái hay dùng kim đâm vào đầu ngón tay y, căn bản không có kết quả

Mà giờ phút này, khóe miệng Haley đang há khá to, tựa hồ y muốn hít vào một hơi cuối cùng. Ánh mắt mờ mịt nhìn trần nhà, đang dần mất đi tiêu cự.

Biểu tình này, giống hệt như Charles Van.

Ian đè xuống ***g ngực Haley, nơi đó tựa như núi lửa ngủ yên lâu ngày nay lại sôi trào.

"Này Mẹ kiếp Cậu đừng thử thách kiên nhẫn của tôi Cậu hẳn rất rõ ràng, không thể cứ mãi dựa vào người khác được Cậu phải tự tỉnh lại chứ"

Đúng lúc này, bác sĩ Byrne lấy ra một con dao giải phẫu từ trong hòm dụng cụ của mình.

"Cậu muốn làm gì?" Ian trừng mắt nhìn qua.

"Giúp anh đó. Chúng ta có thể đâm vào tay cậu ta mười sáu nhát, đợi đến nhát thứ mười bảy, tôi dám cá cậu ta sẽ tỉnh lại." Byrne nói vô cùng chắc chắn.

Nói rồi cổ tay cũng vung lên, dao giải phẫu ánh lên hàn quang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!