Chương 24: Nghệ thuật gia – 3

[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]

Vụ án thứ hai:

Nghệ thuật gia

03.

"À, tính ra thì không lâu lắm. Nếu anh muốn hỏi tôi hiểu cậu ta cỡ này, tôi chỉ có thể nói với anh rằng, tôi chỉ lý giải được cơ thể tên kia thôi."

"Ví như?"

"Ví như, cậu ta có dáng người hoàn mỹ. Trên ngực cậu ta từng có một vết thương bị đạn bắn xuyên qua. Ông nội cậu ta từng ép cậu ta tiến hành rất nhiều bài tập huấn luyện sinh tồn vô cùng nghiêm khắc, giúp cơ bắp và thể lực cậu ta hoàn toàn không thua gì anh, thanh tra Connor à. Ngoại trừ những thứ đó, tôi cần quan tâm những thứ khác sao?"

"Quả thật không cần." Ian chắm chú quan sát bác sĩ Byrne nâng quả tim người chết đặt lên cân.

"Chà, còn một thứ nữa, tôi từng gặp qua rất nhiều người, nhưng Haley Russell là người duy nhất chưa từng nói với tôi một câu sai sự thật. Cũng có khi, vì số lần chúng tôi gặp gỡ còn chưa đủ nhiều."

Trong thanh âm bác sĩ Byrne tựa như đang ngầm ám chỉ điều gì đó.

Nửa giờ sau, Haley trở lại, mang theo cà phê thơm nức, bước vào văn phòng pháp y.

Y đứng sau cánh cửa phòng giải phẫu, lắc lắc túi giấy trong tay.

"Không thể ăn uống trong phòng giải phẫu. Đi nào, nguyên nhân dẫn đến tử vong của nạn nhân tôi đã đoán được phần nào rồi." Bác sĩ Byrne buông dao mổ, rời khỏi phòng giải phẫu.

Nhân lấy cà phê Haley đưa, khẽ hít hà một chút, sau đó có chút tiếc nuối nói: "Quả nhiên là Starbucks thượng hạng. Người như cậu tuyệt đối sẽ không ủy khuất bản thân, uống cà phê dưới hai mươi đồng trở xuống ha."

Haley vỗ vỗ tay, "Đúng, cà phê Starbucks thượng hạng, lại thêm chú Ian đẹp trai, dáng người siêu ngầy ngồi bên cạnh, anh có thể nói cho chúng tôi biết nguyên nhân dẫn đến tử vong của nạn nhân chưa?"

Bác sĩ Byrne mỉm cười, ngồi xuống, tựa lưng vào sô pha, nhấm một ngụm cà phê, nhắm nghiền mắt, đắm chìm bên trong hương vị thượng hạng.

"Nguyên nhân tử vong của người kia có chút phức tạp. Bởi vì tôi không biết nên viết vào báo cáo là người này do nhiệt độ cơ thể quá thấp, hay là cơ thể lâu ngày không được ăn và uống dẫn đến kiệt sức mà chết."

Ian nhíu mày, "Cho nên nói đúng thì, không có thứ gọi là "hung khí" sao?"

"Nếu miễn cưỡng mà gọi là "hung khí", tủ đông lạnh có thể tính không?"

"Ý cậu là, nạn nhân bị nhốt trong một cái tủ đông lạnh, không được cung cấp thức ăn hay nước uống, đến tận khi chết?"

"Không sai. Hơn nữa theo như phán đoán của tôi, thời gian nạn nhân bị nhốt trong tủ động lạnh là không dưới một tuần."

"Như vậy, tư thế của nạn nhân, mắt mở to, đầu ngửa lên là sau khi chết bị hung thủ chỉnh lại, hay là trạng thái này đã có trước khi chết?" Ian hỏi.

"À… Đây chính là chỗ thú vị nhất. Thi thể sau khi chết sẽ bị cứng lại, cho nên không cách nào điều chỉnh lại tư thế khác so với trước khi chết. Đặc biết, nếu trước khi chết có sử dụng lực. Tư thế ngửa đầu của vị "xác ướp" này được tạo thành trước khi chết, không phải sau khi chết." Bác sĩ Byrne hai tay cầm cốc cà phê, nhìn về phía Ian, "Những vấn đề khác, các anh có thể chờ xem trong báo cáo tôi viết vào ngày mai, đảm bảo sẽ vô cùng tường tận và chuyên nghiệp."

Ian gật đầu, cầm cà phê theo Haley rời đi.

Ngồi trong xe, Ian không vội vã mở máy, lại chỉ im lặng cau mày.

Toàn thân bị quấn đầy vải, nạn nhân lúc chết ngẩng đầu, mắt trợn ngược, tựa như một kẻ bị giam cầm khao khát tự do.

Hung thủ muốn nói lên điều gì?

Gã khống chế nạn nhân, khiến đối phương không cách nào thoát ra được.

Hay là, gã hưởng thụ quá trình nạn nhân giãy dụa trước cái chết?

Haley chậm rãi dựa vào người Ian, mãi đến khi đôi môi y sắp chạm đến vành tai, hắn bất ngờ vươn tay, đẩy mạnh đầu đối phương trở lại đúng vị trí ghế ngồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!