Chương 23: Nghệ thuật gia – 2

[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]

Vụ án thứ hai:

Nghệ thuật gia

02.

Ian nhíu nhíu mày, cầm sandwich và sữa đi đến sau lưng cậu thanh niên.

Nhân viên thu ngân hoảng sợ nhìn Ian.

Hắn lạnh lùng đem những món đồ đã chọn đặt lên quầy tính tiền.

Cậu trai trẻ nghe được tiếng động, liền quay mặt sang. Nhưng chưa kịp nhìn rõ mặt Ian, hắn đã chụp lấy cổ tay cậu ta, hơi dùng lực, khiến khẩu súng trong tay rơi xuống đất. Ian đem tay đối phương bẻ quặp ra phía sau, ép cậu trai xuống mặt quầy.

"Tính tiền." Ian thản nhiên ra lệnh.

"A… Vâng…" Nhân viên thu ngân có phần choáng váng.

Vừa nãy chứng kiến toàn bộ sự việc khiến bản thân như gặp ảo giác, động tác khống chế người của Ian vô cùng lưu loát, tự tin.

"Tổng cộng… Tổng cộng sáu đồng…"

Ian một tay giữ cậu thanh niên, tay kia móc ra tiền trong túi, "Cả những món cậu này mua, tổng cộng bao nhiêu tiền? Không tính thanh Snickers kia."

"Hả?" Nhân viên thu ngân nhìn Ian, tỏ ý không hiểu.

"Thanh Snickers trong túi cậu ấy không phải của chỗ này."

"Anh…Anh làm sao biết?"

"Tôi thấy. Hoặc cậu có thể xem lại băng theo dõi ở cửa." Thanh âm Ian vẫn như cũ bình tĩnh.

"Không… Không cần đâu, tôi sẽ tính hóa đơn những món này"

"Khoan đã, cậu còn quên một việc."

"Việc gì?"

"Nói "Xin lỗi" với cậu ấy."

"Gì chứ?" Gương mặt nhân viên thu ngân viết rõ ràng biểu tình "Tôi có phải nghe lầm hay không".

"Cậu không phải vừa mới ám chỉ cậu ta ăn trộm thanh Snickers ở đây sao? Chẳng lẽ như vậy lại không phải nói "Xin lỗi"?" Ian kéo ra một bên tây trang của mình, để nhân viên thu ngân có thể thấy được cảnh huy của mình.

Nhân viên thu ngân nuốt xuống một ngụm nước bọt, không tình nguyện nói ra hai tiếng "Xin lỗi".

Ian mang theo cậu thanh niên đi ra ngoài, đối phương lập tức bám gót hắn.

Vẻ mặt cậu ta có chút thấp thỏm, ánh mắt đầy phòng bị nhìn chăm chú bóng dáng Ian, nhưng cước bộ lại không hề dừng lại, tựa như bị thứ gì đó dẫn dắt, tiếp tục đi theo phía sau Ian.

Tận khi bọn họ đi đến góc đường, Ian mới xoay người lại, đem một trong hai túi nilon đưa cho đối phương, "Cái này của cậu."

Cậu trai trẻ nhận lấy túi đồ, lại tiếp tục nhìn Ian.

Ánh mắt cậu ta vô cùng sáng, tựa như hồ nước nhỏ sâu trong rừng, ẩn ẩn dưới lớp sương mù bao phủ.

Rõ ràng đây là một cậu con trai, nhưng đường nét gương mặt so với bạn bè cùng lứa lại tinh tế hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!