"Lên xe anh chở đi làm cho." Tuấn Phong năn nỉ Thanh Vân. Từ lúc cô làm thư ký cho anh thì ngày nào anh cũng nói câu này cả.
Thanh Vân giả vờ không chịu.
"Em đi với ba mẹ cũng được."
"Thư ký phải đi với sếp chứ." Tuấn Phong giở chiêu cũ ra xài.
Tiếp tục giả bộ đỏng đảnh rồi leo lên xe, Thanh Vân cười thầm trong hạnh phúc. Cô muốn hành hạ Tuấn Phong cho chừa cái tật dám bỏ cô đi, chỉ vì cái suy nghĩ ngốc nghếch của anh. Mà càng ngày cô càng thấy anh bạo dạn, dám hôn trộm cô nữa chứ.
Một lúc sau ở văn phòng.
"Anh, em làm xong rồi." Thanh Vân nói khi đã làm xong việc Tuấn Phong giao.
Tuấn Phong bất ngờ đứng dậy đi tới.
"Để anh kiểm tra thử."
Bày đặt kiểm tra đồ. Lại định kiếm cớ bắt bẻ rồi sai người ta làm lại chứ gì. Đồ đáng ghét, Thanh Vân hằn học trong đầu.
Tuấn Phong giả vờ chăm chú kiểm tra, anh đợi lúc cô nhóc không phòng bị thì tiếp tục quay sang hôn trộm lên má cô.
Đồ biến thái.
Thanh Vân quay sang đánh Tuấn Phong mấy cái rồi đứng dậy lao đi. Em đi mách mẹ.
Sao em lại mách mẹ? Tuấn Phong gọi với theo.
Lát sau về lại phòng, Thanh Vân liền giả vờ nhăn nhó bước vào. Thật ra lúc nãy cô xuống phòng mẹ ngồi chơi, chứ đâu dám khai thật với bà. Cô chỉ là đang muốn hành hạ Tuấn Phong mà thôi.
"Em xem giúp đống tài liệu anh mới để trên bàn đi."
Tuấn Phong đứng dậy.
Thanh Vân liền nhanh nhảu.
"Anh đứng đó, anh không được lại gần em."
Why? Tuấn Phong khẽ cười.
"Anh là đồ biến thái. Anh phải tránh xa em ra mười mét." Thanh Vân chỉ tay vào Tuấn Phong ra lệnh.
Tuấn Phong khoanh tay trước ngực rồi dựa người vào bàn làm việc phía sau mình.
"Phòng này dài lắm cũng tầm khoảng tám mét à em."
Vậy thì năm mét.
Thanh Vân liếc mắt.
Tuấn Phong lại giả vờ.
"Nếu anh đứng đây thì làm sao anh có thể chỉ việc cho em được."
"Anh đứng đó nói được rồi." Thanh Vân bĩu môi.
Nhưng mà. Tuấn Phong định bước tới.
Thanh Vân nhất quyết không chịu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!