Chu Húc đi ra, trở về chỗ ngồi.
Khi anh kéo ghế ngồi xuống, Dương Thăng và Tần Tống vẫn còn thảo luận về Lương Tranh, thỉnh thoảng còn quay đầu nhìn về hướng quầy rượu bên kia.
Chu Húc ngồi đối diện, dõi theo tầm mắt của Dương Thăng nhìn thoáng qua quầy rượu, Lương Tranh ở bên trong đang mỉm cười và thanh toán hóa đơn cho khách hàng.
Chu Húc nhìn thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt.
Anh dựa lưng vào ghế, mắt hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào tách trà trước mặt, trầm mặc, không biết đang suy nghĩ gì.
"Tranh Tranh, bàn D đã sẵn sàng."Người phục vụ từ phòng bếp bưng khay đi ra, Lương Tranh vừa khéo thanh toán hóa đơn cho khách xong, cô đáp lời"Đến đây", liền từ quầy rượu đi ra, đi đến phía trước dẫn đường.
Tới trước bàn, cô xoay người lấy chai rượu vang đỏ trên khay người phục vụ, đặt trên kệ đựng rượu vang ở bên cạnh bàn. Sau đó lại xoay người, đặt vài phần bò bít tết khác nhau tương ứng ở trước mặt mỗi người.
Xong việc, người phục vụ bưng khay rời đi.
Lương Tranh đứng một chỗ, mỉm cười, nhẹ giọng hỏi: "Xin hỏi có muốn mở rượu vang bây giờ không?"
Tần Tống lười biếng dựa vào ghế, nghe vậy, anh liếc nhìn Dương Thăng, rồi mỉm cười, nói: "Ân, mở bây giờ."
"Được." Lương Tranh đáp lời, lấy dụng cụ mở chai từ dưới kệ đựng rượu, mở rượu vang đỏ ra.
Cô giúp rót rượu. Tư thế rót rượu còn rất chuyên nghiệp.
Bởi vì đứng ở bên cạnh Chu Húc, nên cô rót rượu cho Chu Húc trước, sau đó lại nghiêng người, rót cho Tần Tống.
Cho đến khi rót rượu đến chỗ Dương Thăng, Dương Thăng nhịn không được hỏi, "Ồ, cô là nhân viên bán thời gian sao?"
Lương Tranh đang rót rượu, cười cười đáp: "Đúng vậy."
"Cô học trường nào vậy? Năm nhất?"
Lương Tranh vừa cười vừa trả lời, "Ân, đúng vậy."
Rót rượu xong, cô nhẹ nhàng đóng nút bần, dựng thẳng chai rượu, đặt sang bên cạnh.
Dương Thăng nắm ly rượu, nhìn Lương Tranh, nửa cười nửa đùa, hỏi: "Có bạn trai chưa?"
Lương Tranh hơi sững người đối diện với ánh mắt của Dương Thăng. Ánh mắt Dương Thăng nhìn cô, ý tứ cũng quá rõ ràng.
Hơn nữa vừa đến liền hỏi người ta có bạn trai chưa, tâm tư cũng thật quá rõ ràng.
Lương Tranh mấy ngày nay cũng không phải là lần đầu tiên bị người ta hỏi, cô còn hơi sửng sốt, liền khôi phục như thường, trên mặt vẫn như cũ lễ phép mỉm cười, nói: "Ân, đã có bạn trai rồi."
Cô nói xong, Chu Húc ở phía đối diện tay hơi nắm chặt ly rượu, ngước mắt nhìn về phía cô.
Ánh mắt thường ngày vẫn luôn lạnh nhạt, hờ hững, hiếm khi nhìn thấy cảm xúc nào khác. Mà giờ đây vẻ mặt lại vô cùng ngạc nhiên.
Dù sao Lương Tranh cả ngày ở trong nhà anh, anh chưa bao giờ nghe nói đến chuyện cô có bạn trai.
Dương Thăng sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt đầy tiếc nuối, "A, như vậy à."
Lương Tranh cười cười, cô hơi hạ thấp người, nói: "Các vị có cần gì thì gọi tôi."
Nói xong, liền xoay người quay về quầy rượu.
Lương Tranh đi rồi, Dương Thăng liền than thở, "Thật đáng tiếc, mình vừa mới nhìn trúng cô ấy mà."
Tần Tống cười nhạo, "Thiên nhai hà xứ vô phương thảo*. Đến, ca ca cùng ngươi uống hai ly, không chừng ngày mai ngươi sẽ không nhớ rõ người ta trông như thế nào đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!