Chương 52: Anh Là Vết Thương Trong Em

Đêm nay Trạch Đường Xuyên tăng ca nhưng trong lòng cứ bồi hồi không yên.

Anh nhìn điện thoại nãy giờ vẫn im lặng của mình.

Thường Hạ Chi Nhạ sẽ nhắn tin chúc anh ngủ ngon.

Nhưng đêm nay lại không có tin nhắn nào.

Thật kì lạ.

Reng….

Reng….

Nhạ Nhạ, khuya rồi…

"Em đang ở dưới công ty của anh. Anh ra gặp em một chút."

Tút…

Hạ Chi Nhạ chỉ nói ngắn gọn mấy câu rồi cúp máy.

Trạch Đường Xuyên nhíu mày khó hiểu.

Công ty giờ này đã đóng cửa.

Cậu đứng đâu được chứ.

Lúc nãy anh còn nghe thấy tiếng mưa rào rào nữa.

Trạch Đường Xuyên lo lắng chạy xuống sảnh.

Công ty đã đóng cửa nên anh chỉ có thể từ tầng hầm đi lên.

Trong không gian tối tăm chỉ có chút ánh sáng le lói từ đèn đường, Hạ Chi Nhạ cả người ướt sũng nép vào mái hiên của toà nhà.

Tóc tai bết nước, quần áo cũng dính vào da thịt.

Dường như cậu đã lái xe dưới mưa đến đây.

"Nhạ Nhạ, sao em lại…"

Bốp….

Bốp….

Trạch Đường Xuyên chưa kịp dứt câu thì Hạ Chi Nhạ đã xông tới đấm thẳng vào mặt anh hai cái.

"Thằng khốn… thằng khốn… Aaaa… hức hức……"

Trạch Đường Xuyên còn chứ kịp cảm thụ đau đớn đã nghe cậu hét lên đầy đau khổ.

Hạ Chi Nhạ cả đời chưa từng mắng chửi ai.

Phút giây này tức giận đan xen đau khổ chỉ có thể quỳ rạp xuống dưới đất phát tiết, mắng người trước mắt là đồ khốn.

Nước mắt của cậu hoà lẫn nước mưa trong đêm càng thêm thê lương.

Em ấy nhớ rồi, em ấy biết tất cả rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!