Chương 46: Sự Thật

Người của Trạch gia phàm tối nay không có việc gì quá quan trọng đều có mặt tại nhà tổ: Trạch lão gia tử, vợ chồng Trạch Đường Vĩ, Hoàng Vân cùng với Trạch Đường Xuyên và các lão tộc có tuổi khác.

"Đường Xuyên, có chuyện gì quan trọng mà con mở họp gia tộc vậy?"

Họp gia tộc phải là có chuyện cực kì quan trọng mới mở, tương đương với việc mở từ đường ngày xưa.

Trạch lão gia tử lờ mờ đoán được chuyện này chắc chắn liên quan đến Nhạ Nhạ, người vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện.

Đợi mọi người có mặt đã yên ổn, Trạch Đường Xuyên trầm ngâm nãy giờ mới lên tiếng.

"Thực sự rất lấy làm xin lỗi vì đã làm phiền mọi người có mặt ở đây. Nhưng chuyện hôm nay quả thực rất quan trọng. Nếu để con tự quyết… e rằng gây ra án mạng mất."

Mọi người đồng loạt giật mình.

So với các anh em khác trong tộc, Trạch Đường Xuyên chính lf người điềm tĩnh chín chắn nhất.

Rốt cuộc có chuyện động trời gì xảy ra.

Thư kí Trương nhìn ánh mắt ông chủ của mình liền hiểu ý, phất tay cho vệ sĩ đem người vào.

Trạch Đường Trung sợ hãi bị lôi xềnh xệch đi vào.

Vừa được thả ra hắn liền bò dưới đất quỳ lạy Trạch Đường Xuyên cầu xin tha thứ.

"Anh… anh… anh tha cho tôi…"

Hắn chịu không nổi trước những đòn tra tấn tinh thần của nam nhân trước mặt rồi.

Không có một chút đau đớn từ thân xác nào nhưng lại khiến hắn mơ thấy ác mộng không ngừng, tinh thần căng thẳng cực độ.

Trạch Hùng nhìn thằng nhóc tầm 18 tuổi dưới đất, lúc này ông cũng lên tiếng.

"Đường Xuyên, đây là…."

"Ông nội… ông nội cứu con."

Nghe tên tiểu tử dưới đất gọi lão gia tử là ông nội, mọi người ở đây lập tức há hốc mồm.

Chuyện gì đây? Trạch Hùng có thêm đứa cháu lớn như vậy từ khi nào.

"Đường Xuyên. Giải thích."

Trạch lão gia tử đanh thép ra lệnh.

Chuyện này đã vượt quá sức tưởng tượng của ông.

Ông hoàn toàn không hiểu mấy đứa cháu dưới trướng mình đang chơi đùa cái gì.

Trạch Đường Xuyên từ tốn đưa cho ông nội mình một xấp tài liệu.

Bên trong chính là hình ảnh thân thiết của Trạch Đường Vũ và con trai ông ta, những hình ảnh chuyển tiền, và quan trọng nhất chính là một tờ giấy chứng nhận huyết thống.

Trạch Hùng cầm nó mà tay run run tràn đầy tức giận.

Rầm….

"Từ khi nào? Con biết từ khi nào?"

Hơn một năm trước..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!