Chương 12: Tài xế riêng

Chiếc BMW đen sang chảnh nằm ngay bên đường, một người đàn ông dáng người cao lớn đứng dựa ngay đầu xe, trên khuôn mặt điêu khắc đeo cái kính râm làm toát ra vẻ lạnh lùng kiêu ngạo khó gần.

Ừm... cái dáng vẻ đó, không phải Tổng giám đốc đại nhân thì ai nữa?!!

Cô ngây ngốc, không lẽ nhân viên công ty Song Y được đối đãi tốt thế sao, còn được cả tổng giám đốc đưa đi làm. Nhưng mà cái loại đối đãi này làm cho cô thụ sủng nhược kinh a.

Cô còn nhớ rõ cái buổi hắn đưa cô đi làm, làm cho cô sợ hãi một phen. Lần này như vậy nữa, khẳng định cô sẽ sợ hãi mà lâm bệnh luôn quá.

Cách tốt nhất bây giờ, chính là giả vờ không biết gì hết, bởi vì hôm qua tổng giám đốc cũng không có gọi điện nói rước cô a.

Hai tay nắm chặt bịch sữa trong miệng, hít sâu một cái, cô cúi đầu đi thẳng một mạch ra đường, lúc gần đi qua chiếc BMW, cô còn thấy một cỗ lạnh lẽo lướt qua người cô nữa, sau đó một giọng nói hết sức băng lãnh vang lên bên tai cô

" Em dám làm lơ tổng giám đốc của mình sao? "

Cô bất giác run lên một cái, hết sức rùa bò quay người lại. Sau đó lộ ra nụ cười hết sức nịnh nọt, bỏ bịch sữa xuống, hết sức ngây ngốc cười haha nói

" Tôi làm sao dám lơ tổng giám đốc chứ, chỉ là thấy có vẻ anh đang đợi ai đó nên tôi không dám làm phiền thôi "

" Em khẳng định không biết tôi đang đợi ai? "

" Phải phải, làm sao tôi biết được chứ "

Hoắc Dư Viễn nhíu mày một cái. Giảo hoạt buông ra một câu vô cùng tự nhiên

" Hình như tôi cũng không biết, vậy cứ coi như đợi em đi. Được rồi, lên xe đi làm thôi! "

Ngây ngốc! Cuối cùng vẫn là cô phải lên xe của tổng giám đốc sao?

Bà nó, bổn cô nương đây uất ức! Vô cùng uất ức!

Nhờ ơn ai đó, cô thành công làm cho mọi người trong công ty thêm nghi ngờ về mối quan hệ của hai người họ.

Khi cô đang miệt mài xem tài liệu thì tổng giám đốc kiêu ngạo của cô liền hỏi một câu

" Từ Ngôn Hy, nhà em có xa công ty hay không? " Hoắc Dư Viễn vẫn không ngẩng đầu lên, mắt vẫn dán vào xấp tài liệu trên bàn.

" Có chứ! " Khi nãy Doãn Thiên Phách có vào báo cáo cùng Hoắc Dư Viễn cái gì mà xe đưa đón nhân viên.. cô nghĩ chắc tổng giám đốc hỏi nhà xa hay không để đưa cô vào danh sách được xe nhân viên đưa đón đây mà.

" Đi xe buýt bất tiện lắm nhỉ? " Vẫn không ngẩng đầu

Cô liền bắt lấy cơ hội, ra sức giãi bày

" Tất nhiên rồi, sáng sớm phải đứng đợi chờ xe buýt, nếu ra không kịp sẽ lỡ chuyến, còn có những ngày mưa vô cùng bất tiện. Đứng trên xe còn chen chen lấn lấn... " Cô không biết tại sao cô càng nói khóe miệng tổng giám đốc đại nhân càng kéo cao, cô vẫn cứ thao thao bất tuyệt giãi bày, cuối cùng chốt lại ở một câu

" Thế nên có xe đưa đón thì tốt biết mấy! "

Ý của cô chính là cô muốn xe công ty đưa đón nhân viên đó, tổng giám đốc mau liệt kê cô vào trong đó đi a, mau liệt kê, mau liệt kê

Sau đó vẻ mặt mong chờ tổng tài nói " Tôi sẽ liệt kê em vào trong danh sách được xe công ty đưa đón " được bày ra.

Lúc này Hoắc Dư Viễn mới ngẩng đầu lên

" Nhìn nhân viên của mình khổ như vậy, tôi sẽ không bạc đãi mà ưu tiên một đặc ân "

Vẻ mặt cô trở nên vui vẻ hơn, chắc chắn cô sẽ được vào danh sách xe công ty đưa đón

" Tôi sẽ đưa đón em đi làm mỗi ngày "

" Sa.. sao? " Cô nhảy dựng lên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!