Chương 9: (Vô Đề)

Khi mở mắt lần nữa, a tỷ phát hiện mình bị trói chặt và nhốt trong một ngôi miếu hoang tàn.

Nhìn tượng Quan Âm đổ nát, tỷ ấy vô thức sờ lên bụng, môi khẽ nhếch lên nụ cười nhạt.

Mấy tên cướp che mặt đứng trước mặt cô.

"Thẩm Sung Nghi, ngươi không phải muốn cầu con từ Quan Âm sao? Giờ Quan Âm đây rồi, ngươi cầu đi chứ."

Tên cướp giẫm chân lên đầu tượng Quan Âm, cười ngạo mạn, chẳng chút tôn kính.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

A tỷ khẽ hắng giọng, lên tiếng:

Thẩm Quế đâu?

Đám cướp không khỏi sững sờ.

Chúng không ngờ rằng a tỷ chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu quá khứ từng tham gia quân ngũ của họ, thậm chí còn nhận ra họ từng là thuộc hạ của a huynh.

Bị vạch trần, đám cướp không giả vờ nữa, gằn giọng chửi bới:

"Đắc tội với Thẩm Phó tướng của chúng ta, dù Thái tử có sủng ái ngươi đến đâu, ngươi cũng khó thoát chết."

A tỷ vẫn bình thản, chẳng chút sợ hãi.

Đúng vậy, a tỷ chưa từng là người sợ chết.

Trong lòng ta, tỷ ấy luôn là nữ hiệp dũng cảm nhất.

Bọn cướp nhận lệnh từ a huynh, chỉ dọa dẫm a tỷ chứ không dám hại tỷ ấy.

Quả nhiên, ba ngày sau, khi a tỷ sắp c.h.ế. t đói, Mạnh Tuyết Dao xuất hiện.

Nàng ta ăn mặc đẹp hơn bất kỳ lần nào a tỷ từng gặp.

Rực rỡ đến mức a tỷ phải nheo mắt, cảm thấy chói lóa.

Mạnh Lương Đễ đã đến, chắc chắn người của Lục Chiêu cũng sẽ sớm tìm ra tung tích của tỷ ấy.

A tỷ lại khẽ nở nụ cười.

"Lương Đễ, ngươi đến đây để mang cơm cho ta sao?"

Mạnh Tuyết Dao thấy a tỷ vẫn không biết trời cao đất dày, tức giận đến phát điên.

Nàng ta túm lấy búi tóc của a tỷ, ép tỷ ấy ngửa mặt nhìn mình.

"Tiểu tiện phụ, lúc nào cũng giả vờ đáng thương để điện hạ thương hại, cuối cùng vẫn rơi vào tay ta. Xem ta bắt ngươi đau đớn đến mức không muốn sống như nào nhé."

A tỷ không phản kháng, chỉ run rẩy môi, khẽ áp sát bên tai Mạnh Tuyết Dao.

"Mạnh Lương Đễ, ngươi còn nhớ không, có một tiểu cô nương... đã c.h.ế. t dưới tay ngươi."

Cả người Mạnh Tuyết Dao cứng đờ.

Đôi tay nàng ta đã nhuốm quá nhiều máu, đến mức quên mất đã đoạt mạng ai từ lâu lắm rồi.

"Hừ, ngươi đang nói cái gì vậy? Muốn uy h.i.ế. p ta sao? Ngươi cũng không xem lại thân phận mình, ngươi có tư cách gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!