Chương 8: (Vô Đề)

11

Hài tử của a tỷ vẫn giữ lại được.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Lục Chiêu vốn là người điềm tĩnh, nghe nói có lần trên chiến trường, n.g.ự. c hắn trúng tên, m.á. u chảy không ngừng nhưng vẫn bình tĩnh chỉ huy binh lính ứng chiến.

Đây là lần đầu tiên ta thấy hắn mất bình tĩnh đến vậy.

Thật sự rất buồn cười.

"Nàng hoài thai ba tháng rồi, sao không nói với ta?"

Lục Chiêu nắm c.h.ặ. t t.a. y a tỷ, hôn lên môi tỷ ấy không ngừng, như đang đối xử với bảo vật vừa tìm lại được.

"Nàng không biết, khi ta nhìn thấy máu, ta đã lo lắng cho nàng... và hài tử đến mức nào..."

Tất nhiên là không thể nói trước được.

Ngay cả một đứa trẻ chưa từng đọc binh pháp như ta cũng biết, đòn sát thủ phải dùng vào thời khắc then chốt mới có hiệu quả.

A tỷ khẽ cong môi, vẫn như thường lệ, ngoan ngoãn và chu đáo.

"Điện hạ là của Mạnh Lương Đễ, thần thiếp không có ý tranh giành với Mạnh Lương Đễ. Nếu Lương Đễ không muốn thần thiếp có hài tử, thần thiếp có thể lập tức từ bỏ."

Lục Chiêu đau đầu dữ dội.

"Đây là hài tử của ta, là hoàng tử, không phải của nàng ta, có liên quan gì đến nàng ta chứ?"

Hắn mãnh liệt hôn lên đôi môi của a tỷ, khiến tỷ ấy không thể nói thêm lời ngốc nghếch nào nữa.

"Thẩm Vân Dao, nàng là người của ta, ta không cho phép nàng làm tổn thương chính mình, càng không cho phép nàng làm tổn thương hài tử của chúng ta."

Sau khi a tỷ có thai, Lục Chiêu gần như sống luôn trong viện tử của tỷ ấy.

Cùng tỷ ấy dùng bữa, cùng tỷ ấy ngủ, chải tóc vẽ lông mày cho tỷ ấy, còn cùng tỷ ấy trồng hoa mẫu đơn để đợi năm sau ngắm hoa.

Hai người trông giống như một cặp phu thê bình thường.

Cả Vương phủ đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ viện tử của Thẩm Sung Nghi.

Những nha hoàn bà tử mà Mạnh Lương Đễ mang đến, bị đè xuống đất, đánh đến mức kêu thét đau đớn.

Đặc biệt là bà tử xắn tay áo kia, bị đánh đến chết, m.á. u chảy đầy đất.

Mạnh Tuyết Dao hiểu rất rõ.

Tất cả những điều này chỉ là để cảnh cáo nàng ta, hãy tránh xa a tỷ, đặc biệt là bụng của tỷ ấy.

"Chỉ cần ta không vui, điện hạ sẽ không cho phép nữ nhân khác sinh con, tại sao nàng ta lại có thể sinh, tại sao?"

Mạnh Tuyết Dao lại tiếp tục tự nghi ngờ.

"Ta đã ở bên điện hạ lâu như vậy nhưng bụng vẫn không có động tĩnh gì, chẳng lẽ ta không thể sinh con?"

Nàng ta nhìn bụng của a tỷ ngày càng lớn lên.

Ngồi không yên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!