Chương 5: (Vô Đề)

Cuối cùng, Lục Chiêu hạ quyết tâm, lạnh lùng nói với a tỷ:

"Từ nay về sau, ngươi đừng xuất hiện trước mặt ta nữa, nếu không, ta sẽ thật sự g.i.ế. c ngươi ."

7

Từ đó về sau, a tỷ không còn đến cổng phủ Thái tử bán hoa nữa.

Tỷ ấy vẫn như thường lệ, ở nhà chăm sóc những đóa mẫu đơn ngoài ruộng, xới đất, tưới nước, bón phân.

Trong kinh thành, những lời đồn đại không ngừng lan truyền.

Nghe nói Lục Chiêu và Mạnh Lương Đễ lại làm lành.

Lục Chiêu mua tặng Mạnh Lương Đễ một cây san hô lớn, cực kỳ quý giá, khiến Mạnh Lương Đễ vui mừng khôn xiết.

Nhưng ta, một hồn ma hoang lang thang khắp nơi, lại nghe được nhiều hơn những tin đồn ấy.

Ta biết, trong phủ, Lục Chiêu và Mạnh Tuyết Dao lại cãi vã dữ dội.

Mạnh Tuyết Dao tức giận đập nát cây san hô lớn, khiến nửa trái tim của Lục Chiêu cũng tan vỡ theo.

Không phải vì a tỷ.

Mà là vì a huynh.

Người ngoài đều xì xào bàn tán, năm đó Mạnh Lương Đễ cãi nhau với Thái tử, nhảy xuống vực tự tử, là Thẩm Quế đã cứu nàng ta lên.

Vì vậy, Lục Chiêu trăm phần không vừa mắt Thẩm Quế.

Hai ngày nay, hắn cố ý tìm cớ gây sự với huynh ấy, dùng roi tẩm nước muối đánh a huynh ta đến mức thương tích đầy mình.

Mạnh Lương Đễ vốn tính tình tàn nhẫn, bao nhiêu hồ ly tinh mơ tưởng leo lên giường Lục Chiêu đều thất bại dưới tay nàng ta.

Năm ngoái, có một hoa khôi khi đi tiếp khách cùng Lục Chiêu đã thay hắn uống thêm hai chén rượu, bị nàng ta cào xước mặt, tự vẫn mà chết.

Tháng trước, có một cung nữ thấy Lục Chiêu mệt mỏi, xoa bóp vai cho hắn, bị nàng ta chặt đứt hai cánh tay rồi ném xuống giếng.

Ngay cả a tỷ ta cũng suýt bị nàng ta hủy dung.

Nhưng độc phụ này lại có chút thương hại với a huynh ta.

Mạnh Lương Đễ vừa thấy a huynh ta toàn thân đầy thương tích, đêm đó liền cãi vã với Lục Chiêu.

Những hàng xóm trước đây ghen tị vì chúng ta trồng mẫu đơn đẹp, đều chạy đến nói xấu.

"Thẩm Tường, chẳng phải ngươi muốn gả vào nhà cao cửa rộng làm quý thiếp sao?"Lần trước đã nổi danh trước phủ Thái tử, lần này sao không nhân cơ hội, chạy theo lấy lòng?"

A tỷ vốn luôn bình tĩnh.

Nghe thấy lời chế nhạo của người khác, tỷ ấy chỉ khẽ chớp mắt, rồi lại tiếp tục làm việc, chọn vài cành mẫu đơn đỏ tươi, mượn ánh trăng ra khỏi nhà.

Lần này tỷ ấy không đội mũ che mặt, địa điểm bán hoa cũng không phải trước cổng phủ Thái tử, mà là một con hẻm nhỏ quanh co.

Con hẻm này chính là con đường mà mỗi khi Lục Chiêu buồn phiền, bỏ lại thị vệ, một mình đi bộ về phủ.

A tỷ vừa bán được hai cành mẫu đơn, đã có đăng đồ tử thèm khát sắc đẹp tìm đến.

"Tiểu nương tử, ta mua hết hoa của nàng, nàng đi cùng ta đến Thiên Hương Lâu uống chén rượu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!