Chương 4: (Vô Đề)

"Đều là lỗi của tiểu nữ, khiến Lương Đễ nổi giận, tiểu nữ sẽ rời đi ngay"

Lục Chiêu vốn định giúp nhưng vì có quá nhiều người xung quanh, chỉ có thể đứng nhìn a tỷ ôm lấy những đóa mẫu đơn, vội vã bỏ chạy.

Người xung quanh vẫn còn đắm chìm trong vẻ đẹp của a tỷ, vẫn chưa hoàn hồn.

Họ không để ý rằng, Mạnh Tuyết Dao đã tái nhợt mặt, suýt nữa ngã gục vào lòng a huynh.

Một nữ tử xinh đẹp hơn, trẻ trung hơn nàng ta, lại xuất hiện ngay trước mặt Thái tử.

Điều đáng sợ hơn nữa là…

Dung mạo của nữ tử này giống nàng ta đến sáu, bảy phần.

Không, đúng hơn là, giống nàng ta hồi chưa có vết thương bị bỏng vì đại hỏa.

6

A tỷ không dám tiếp tục bán hoa, tỷ ấy trở về nhà, vừa định nghỉ ngơi thì cửa đột nhiên bị đạp mạnh một cái.

Mấy bóng người cao lớn bao trùm lên khuôn mặt hoảng hốt của tỷ ấy.

Lại là a huynh.

"Các người muốn làm gì?"

A tỷ vội vàng bò xuống giường.

Những thị vệ do a huynh dẫn đầu lục soát căn nhà tồi tàn vốn là nơi che chở cho chúng ta, đập vỡ tan tành nồi niêu bát đĩa.

A tỷ suýt khóc vì lo lắng, định ngăn cản thì lại bị họ lôi ra khỏi nhà.

Mạnh Lương Đễ đeo mặt nạ, cười nhạt nhìn a tỷ bị ném xuống ruộng.

Nàng ta nắm lấy khuôn mặt mịn màng của a tỷ.

"Thật kỳ lạ, sao ngươi lại giống ta đến vậy."

"Phụ thân ta đã c.h.ế. t khi ta lên sáu, chẳng lẽ ngươi là con hoang của ông ta?"

Điều này tất nhiên là không thể.

Mạnh Lương Đễ cũng cảm thấy nực cười.

Những ngón tay mềm mại như cọng hành, đeo hộ giáp đính đá quý, từng cái từng cái cào lên mặt a tỷ, để lại từng vết thương đỏ tươi.

"Tiện nhân, đừng tưởng ta không biết, ngươi cố tình tỏ vẻ đáng thương để điện hạ thương xót, thu ngươi vào làm hạ nhân, sau này không phải chịu khổ dưới cái nắng như thiêu."

"Ngươi đúng là mơ giữa ban ngày, có Mạnh Tuyết Dao ta ở đây, dù ngươi có cởi trần đến trước mặt điện hạ, điện hạ cũng sẽ không để mắt đến ngươi, ngươi hãy từ bỏ ý định leo giường đi"

A tỷ đầy nhục nhã, từ khóe mắt lăn xuống một giọt nước mắt trong suốt.

Mạnh Lương Đễ lạnh lùng buông tay:

"Thẩm Quế, lột da mặt của nàng ta xuống."

A huynh không chút biểu cảm, rút một con d.a. o găm từ trong tay áo.

Lưỡi d.a. o lạnh lẽo áp sát vào mặt a tỷ, tỷ ấy sợ hãi đến mức run rẩy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!