[FULL] Mẫu Đơn Muốn Đẹp, Thì Phải Tỉa Cành
Tác giả: Bạch Ninh
Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
Phụ mẫu mất sớm, ba tỷ đệ chúng ta sống bằng nghề bán hoa mẫu đơn.
Năm mười hai tuổi, ta đến phủ Thái tử giao hoa, bị Mạnh Lương Đễ bắt lại, bị biến thành đồng hồ máu, phải chịu đựng suốt cả đêm, rồi chết.
Thị vệ đưa hai lạng vàng đến coi như đền bù.
A tỷ và a huynh chia nhau số tiền đó, rồi chôn cất ta qua loa.
Một người mua phấn son, trang điểm cầu kỳ, chỉ mong được gả vào nhà cao cửa rộng.
Một người mua khôi giáp binh khí, xông lên chiến trường, chờ ngày thành danh.
Họ dường như đã quên mất ta.
Ba năm sau, a tỷ dựng một gian hàng nhỏ trước cổng phủ Thái tử, bắt đầu bán hoa mẫu đơn.
Còn a huynh trở thành thị vệ đắc lực nhất bên cạnh Thái tử.
1
Ngày đầu tiên sau khi ta qua đời, Mạnh Lương Đễ sai thị vệ mang đến hai lạng vàng.
"Tiểu cô nương gặp nạn trong phủ Thái tử, Lương Đễ cũng rất đau lòng, mong các ngươi hãy nguôi ngoai."
A tỷ vui vẻ nhận lấy, rồi chia đều với a huynh.
Mỗi người một lạng vàng.
A tỷ dùng tiền mua phấn son, mua sữa bò đắt tiền, chăm sóc da dẻ trắng mịn, xinh đẹp như một tiểu thư nhà quan.
A huynh thì mua khôi giáp chắc chắn nhất, thanh kiếm sắc bén nhất và cả một suất nhập ngũ.
Tiêu đến khi tiền gần hết, chỉ còn lại ba, bốn đồng, họ bàn bạc, may mà thân thể ta chưa phát triển đầy đủ, nhỏ bé, chỉ cần một chiếc quan tài cũ là đủ.
Sau khi chôn cất ta qua loa.
A huynh quyết định lên đường ra chiến trường, biết đâu sẽ gặp được quý nhân, từ đó thăng tiến.
A tỷ tiễn a huynh đến ải Ngọc Môn, gió cát làm mờ mắt họ.
"Lần sau gặp lại, chúng ta sẽ không còn là tỷ đệ nữa, tỷ nhớ đấy."
A tỷ gật đầu.
A huynh ôm lấy a tỷ, ghé vào tai tỷ ấy, nói:
"Tỷ đừng quá vội vàng, Mạnh Lương Đễ là người được Thái tử sủng ái nhất, ai cũng biết, Vân Nương qua đời chỉ là điều bất trắc."
Khóe mắt a tỷ ướt đẫm, tỷ ấy mỉm cười đáp:
"Đúng vậy, chỉ là điều bất trắc thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!