Chương 10: Mật Vụ 10

Giọt nắng đầu ngày e ấp vào khung cửa sổ. Ả đã thức dậy từ lâu nhưng vẫn nằm yên vị. Đúng hơn là ả chỉ chợp mắt một chút và rồi thức trắng đêm. Vòng tay ả vẫn vòng quanh người cô. Còn cô, vẫn nằm gọn trong lòng ả, tựa đầu vào ngực ả. Nắng sớm mai cộng với những ngọn gió lành lạnh của những ngày cuối thu, mọi thứ hòa quyện với chút men tình còn sót lại từ đêm qua càng làm ả thêm quyến luyến, khó lòng rời khỏi người con gái đang ở kế bên mình.

Ả đưa tay vén lọn tóc trên gò má của cô qua vành tai, hé lộ khuôn mặt với những đường nét nền nã. Ngắm nhìn cô thật lâu. Những ngón tay bất giác lướt nhẹ qua đôi mắt, hàng mi, dần xuống khóe môi của người con gái vẫn đang say sưa với những giấc mơ dang dở. Ả mỉm cười.

Cô không phải là người đầu tiên của ả, nhưng một khi yêu, tình nào lại không phải là tình đầu?

Tiếng chim hót ngoài sân như muốn đánh thức người ra khỏi cơn say tình.

Ả nhẹ nhàng rời khỏi người cô.....

Anh Kiều đứng trước gương cài những cút áo còn chưa vô nề nếp. Chiếc gương phản chíu thân hình và khuôn mặt của người con gái vẫn còn chìm mình trong giấc ngủ yên bình phía sau. Một ý nghĩ xuyên qua. Phải chi.. ả là một người bình thường thì tốt biết mấy. Nếu là một người bình thường, với một cuộc sống bình thường, thì có lẽ ả có thể biết chắc rằng sau khi rời khỏi cô, rời khỏi căn nhà này sau một ngày làm việc thì ả sẽ trở về. Nhưng điều giản đơn đó đối với người như ả lại là thứ xa xỉ nhất.

Sau khi quần áo đã tươm tất, Anh Kiều đưa tay xoay chiếc gương trên tường đủ một vòng. Chiếc gương hình bầu dục sau khi được xoay đủ vòng thì bật mở như cánh cửa. Đằng sau chiếc gương mật chứa đựng nhiều loại súng lớn nhỏ, trung liên, tiểu liên, một chiếc máy thu âm, và những thiết bị tấn công tân tiến khác.

Ả mở một chiếc hộp màu đen, phía trong chứa đựng một chiếc răng giả. Ả gắng nó vào hàm trong của mình như mọi ngày. Xong, lại như một thói quen, ả chọn cho mình một khẩu sún lục, đủ nhỏ để đeo ngang hông mà không gây sự chú ý. Nhưng không như thường nhật, hôm nay Anh Kiều lại lựa thêm một khẩu súng trung và một quả lựu đạn với hàm lượng công phá lớn để ẩn trong người.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, ả đóng mật thất lại, khoát chiếc áo vest tối màu bên ngoài....

Trước khi rời khỏi, Anh Kiều cuối người đặc một nụ hôn vào khóe môi của người con gái.

Nụ hôn của sự bắt đầu.

Nụ hôn của một tình cảm mà tận sau trong lòng, ả hiểu, không thể là mãi mãi. 

Nụ hôn.. của chia ly.....

12:00

Khi đã đến điểm hẹn, Tư Hói nhìn sang ả và nói.

-         Bây giờ vẫn chưa muộn, Kiều Ca, chúng ta vẫn có thể quay đầu lại.

-         Từ lúc bắt đầu thì đã không còn đường quay về.

- Ả trầm ngâm

- Mọi chuyện căn dặn mày đã làm chưa?

-         Dạ rồi.

Ả gật đầu.

-         Thôi được, về đi.

- Ả nói rồi nhướng người bước ra khỏi xe.

Tư Hói nhanh tay mở cửa và chạy theo bóng lưng ả.

-         Kiều Ca! Cái mạng của tôi là do Ca cứu về! Có sống chết gì thì tôi vẫn muốn đi theo Ca!

- Anh hối hả nói.

Ả quay lại, đặc tay lên vai Tư Hói.

-         Mày đã theo tao nhiều năm, mày nghĩ gì ta không hiểu sao.

- Ả nhìn vào mắt anh ta

- Tao dặn mày 2 điều, điều thứ nhì là gì còn nhớ không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!