Edit: Khấu
Beta: Khấu
Khi Dư Lãng đang thay ga trải giường và mền cho Đường Cam trong phòng khách, thì anh đột nhiên nhớ ra hôm nay là thứ sáu, ngày mai Đường Cam sẽ nghỉ cuối tuần. Anh còn nhớ lần trước gặp nhau tại bờ sông, ngày hôm sau Đường Cam cũng nghỉ. Anh cầm vỏ gối với gối đi tới phòng khách, vừa thay vừa hỏi đối phương: "Vào mỗi cuối tuần bạn cùng phòng của anh sẽ dẫn người về nhà sao?"
Đường Cam đang làm ổ trên ghế sa lông xem TV và ăn khoai tây chiên. Hai chân cũng đặt lên ghế sa lông, khoai tây chiên thì đặt trên bụng, đồng thời cố định đùi và bụng để túi không bị nghiêng: "Thứ sáu nào cậu ấy cũng dẫn người về".
"Ồ, hai người các anh đều là nhân viên văn phòng bình thường sao?" Dư Lãng hỏi.
Đường Cam "Ừ" một tiếng, rất tự nhiên hỏi ngược lại: "Anh không phải sao?"
"Không phải" Giọng nói của Dư Lãng xa dần, anh mang vỏ gối đã thay xong để vào phòng. Rất nhanh lại đi ra, cầm vỏ gối bẩn nhét vào máy giặt: "Sau khi tốt nghiệp đại học thì làm công việc đàng hoàng hơn năm, sau đó ngại mệt, thì từ chức. Tôi có mấy căn hộ đứng tên tôi, hiện tại sinh sống dựa vào thu tiền cho thuê nhà. Sau đó có lúc được mọi người kéo làm mẫu ảnh, kiếm thêm tiền lời"
".
Khoai tây chiên đã ăn xong, Đường Cam mút mút ngón tay, xong lấy giấy ăn lau qua một chút: "Ồ".
"Không rửa tay sao?" Dư Lãng ngồi xuống bên cạnh hắn.
Đường Cam im lặng quay đầu nhìn anh.
Dư Lãng cảm thấy có vẻ mình sắp bị mắng nên chuẩn bị đổi giọng.
Nhưng mà anh còn chưa mở miệng, Đường Cam đã đứng lên, đi vào phòng vệ sinh. Ngay sau đó trong đấy đã truyền đến tiếng nước.
Khi hắn đi ngang qua Dư Lãng để trở lại trên ghế sa lông, Dư Lãng có thể ngửi thấy mùi nước rửa tay của nhà mình. Thế nhưng anh vẫn còn có chút hối hận, anh nghĩ Đường Cam không thích rửa tay cũng không sao, sau này không nói chuyện này nữa là tốt rồi.
Khi Dư Lãng suy nghĩ những điều sau này không thể nói thì Đường Cam mở miệng: "Tôi có thể tắm ở nhà anh được không? Bọn họ vừa về là tôi tới đây ngay nên còn chưa kịp tắm."
Dư Lãng thoát ra khỏi suy nghĩ của chính mình, gật đầu: "Anh đi tắm đi, muốn mượn đồ ngủ cùng quần lót không?"
Đường Cam lộ ra vẻ mặt có hơi xấu hổ: "Có, đã làm phiền anh rồi."
"Không làm phiền" Dư Lãng đứng dậy: "Anh đi tắm trước đi, lát nữa tôi đặt ở trên ghế cạnh cửa cho anh."
Đường Cam đáp một tiếng, rồi đứng dậy.
Đường Cam đi vào nhà tắm, còn Dư Lãng quay lại phòng ngủ của mình, mở tủ quần áo tìm quần áo cho Đường Cam.
Anh nhìn chiếc áo phông ngắn tay trong tủ và nghĩ xem mình nên lấy cho Đường Cam màu gì. Màu đen rất tôn nên da trắng, thế nhưng lần trước Đường Cam mặc đồ trắng cũng rất dễ nhìn, hắn mặc màu hồng cũng rất đáng yêu, màu xanh sẫm có vẻ cũng không tồi…
Dư Lãng chống hông đứng trước tủ quần áo mấy phút không nhúc nhích, cuối cùng vẫn là lựa chọn kiểu kinh điển(1) trắng với đen – một chiếc áo tay ngắn màu trắng và một chiếc quần dài màu đen.
Anh cầm quần áo rồi đóng kỹ cửa tủ, mở ngăn kéo phía bên phải ra, anh nhớ ở đây còn có quần lót mới chưa dùng đến.
Nhưng mà sau khi mở ra thì chỉ thấy ở bên trong có mấy cái hộp trống không.
Dư Lãng chưa từ bỏ ý định mà lấy từng cái hộp ra lắc lắc, sau đó kinh hoảng.
Không có quần lót mới!
Không thể đưa cho Đường Cam đồ mình đã dùng qua.
Tuyệt đối không thể để Đường Cam mặc quần lót bẩn đi ngủ.
Dư Lãng bước nhanh đi tới cửa phòng tắm, gõ cửa một cái rồi lớn tiếng nói: "Quần áo tôi để ở cửa."
Đường Cam ở bên trong "Ừ" một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!