Editor: Mứt Chanh
Sau khi đã cơm no rượu say, Hà Đình và Trần Tinh quay lại phòng thẩm vấn, còn Mộ Kiêu Dương và Tiêu Điềm Tâm đến phòng giám sát để quan sát quá trình thẩm vấn và đưa ra ý kiến hỗ trợ cho Hà và Trần.
Khi Hà Đình làm theo sự chỉ dẫn của Mộ Kiêu Dương, cậu không hỏi bất kỳ câu nào liên quan đến Catherine mà trực tiếp đề cập đến Địch Lâm: "Anh có quen Địch Lâm không?" Trần t*nh d*ch lại.
Smith khẽ dao động ánh mắt: "Không quen."
Giọng nói của Mộ Kiêu Dương truyền tới tai Trần Tinh thông qua tai nghe : "Anh ta nói dối."
Trần Tinh lại ép hỏi: "Anh quen Địch Lâm bằng cách nào?"
Ban đầu, Smith kiên quyết khẳng định: "Không quen," không chịu nhượng bộ. Nhưng khi Trần Tinh liên tục lặp lại câu hỏi như dội bom, Smith nắm chặt tay, lưng bỗng thẳng lên, dựa sát vào ghế, còn chân thì bắt đầu chuyển động hướng về phía cửa.
"Anh ta sợ rồi, muốn trốn tránh!" Tiêu Điềm Tâm phấn khích reo lên: "Anh ta chột dạ, rõ ràng là có quen Địch Lâm!"
Cô nhìn Mộ Kiêu Dương đầy đắc ý.
Mộ Kiêu Dương mỉm cười điềm tĩnh: "Anh biết rồi, cô trợ lý, em giỏi lắm."
"Cũng nhờ anh dạy giỏi mà!" Tiêu Điềm Tâm lập tức hóa thành một chú cún nhỏ đáng yêu: "Hồi trên chuyến bay đến London, bài học vi biểu cảm mà anh dạy em, em vẫn nhớ mãi đến tận bây giờ đấy!"
Đó là giáo sư Mộ… Mộ Kiêu Dương không đáp lại, đôi mắt sâu thẳm thoáng qua ánh sáng rồi nhanh chóng trở lại yên lặng.
Trong phòng thẩm vấn, Hà Đình và Trần Tinh chỉ muốn ngửa mặt thở dài với trời xanh: Sao có thể ngược kẻ FA chứ.
Nhận được sự nhắc nhở của Mộ Kiêu Dương, Trần Tinh thay đổi câu hỏi: "Anh có biết công dụng của cây Mandrake không?"
Nghe đến đây, Smith, người vẫn im lặng ít nói, đột nhiên trở nên hưng phấn như Mộ Kiêu Dương đã dự đoán: "Đó là thứ tốt! Là loại thuốc k*ch d*c mạnh nhất trên thế giới này. Dù là phụ nữ trinh tiết cũng phải biến thành… gái lẳng lơ"
Hà Đình không ngó ngàng đến cơn điên cuồng của anh ta mà tiếp tục hỏi: "Nguyên nhân chính khiến Catherine tử vong là do dùng quá liều cây Mandrake." Trần t*nh d*ch lại.
"Không thể nào!" Smith nhanh chóng phản bác: "Tôi thừa nhận tối đó tôi có ép cô ấy uống thuốc nhưng cô ấy rất phấn khích. Chúng tôi chỉ quan hệ mãnh liệt thôi, ép cô ấy uống thuốc chỉ để thêm hưng phấn. Tôi đã dùng đúng liều lượng, không thể gây chết người."
"Anh ta không nói dối." Mộ Kiêu Dương kết luận qua micro.
Tuy nhiên, một người ngoài nghề như Smith mà có thể trả lời tự tin và chính xác về liều lượng của một loại thực vật độc như vậy lại thực sự khá thú vị. Mộ Kiêu Dương liếc nhìn Tiêu Điềm Tâm:
"Ở văn phòng của Smith, em nghĩ đến điều này đúng không?"
Cô gật đầu: "Đúng vậy."
Trần Tinh lại hỏi: "Tối đó anh và Catherine đến khách sạn. Trong phòng tổng giám đốc của anh đã có sẵn một căn phòng rộng lớn với đầy đủ "dụng cụ" như vậy, tại sao lại phải đến khách sạn?" Sau đó nghe thấy lời của Mộ Kiêu Dương, nên cậu không để Smith trả lời mà tiếp tục hỏi: "Vì tối đó còn có một người phụ nữ khác trong phòng tổng giám đốc của anh, đúng không?"
"Đúng vậy." Smith đáp không chút giấu giếm.
Khó trách cần dùng đến Mandrake để tráng dương. Trần Tinh cảm thấy hiểu rõ.
Dựa vào câu hỏi của Mộ Kiêu Dương, Trần Tinh và Hà Đình tiếp tục hỏi thêm vài câu dường như không liên quan, Smith đều trả lời: "Đúng vậy."
Trần Tinh đột ngột hỏi vấn đề quan trọng mà Mộ Kiêu Dương đã nêu ra: "Cỏ Mandrake là do Địch Lâm đưa cho anh à?"
"Đúng vậy." Smith trả lời rất nhanh, ngắn gọn, nhưng vừa nhận ra thì đã đứng dậy hét lên: "Anh chơi xấu! Anh lợi dụng lỗ hổng trong tư duy logic, đây là vô hiệu! Tôi không thừa nhận!"
Trần Tinh làm tư thế nhún vai, "Không sao cả."
Những gì họ cần biết đã đủ rồi.
Trong phòng giám sát, Tiêu Điềm Tâm nói với Mộ Kiêu Dương: "Anh nói xem, để lấy lệnh khám xét du thuyền của Smith có khó không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!