Sáng sớm hôm sau, 6 rưỡi sáng Phương Đề Lê đã rón ra
rón rén xuống giường , nhịn không được quay lại nhìn lén dáng vẻ đang ngủ của
anh mấy lần.
Ai, nhìn anh khi ngủ ôn hòa cỡ nào, cô bất giác đưa
tay sờ mặt anh. Đây cũng là động tác cô hay làm, đặc biệt vào ngày nghỉ, anh có
thể cùng cô ngủ trễ một chút, nên lúc cô tỉnh lại vẫn có thể thấy anh bên cạnh
mà đưa tay sờ mặt anh. Đương nhiên kết quả cuối cùng chính là đánh thức anh sau
đó hai người lại nhiệt tình triền miên.
Nhưng hôm nay vạn nhất nếu làm anh thức giấc, chắc
chắn anh sẽ trưng ra khuôn mặt lạnh lùng mà nhìn cô, sẽ khiến cô không biết
phản ứng thế nào. Tóm lại rời giường trước nói sau.
Cô đi vào phòng tắm, cố gắng làm nhanh vệ sinh cá
nhân, chải đầu rửa mặt đơn giản, thay áo ngủ liền cầm ví tiền ra cửa.
Phương Đề Lê chưa từng rời nhà sớm như vậy, cảm giác
mặt trời không giống bình thường, cầm ví tiền xuyên qua ngõ lớn phố nhỏ, cô đã
lâu lắm mới đi mua bữa ăn sáng.
Ai, muốn làm người vợ hiền thật không dễ dàng. Trước
kia cô không học nấu ăn nên chỉ ra ngoài giải quyết vấn đề này, nói tiếp thì hổ
thẹn, từ khi kết hôn, phần lớn đồ ăn đều là do anh chuẩn bị cho cô, nhưng cô
lại rất ít khi quan tâm đến anh.
Có lẽ cô nên thay đổi một chút, làm nhiều việc hơn vì
anh, có thể tiêu trừ một chút bất an trong lòng anh. Địch Ấp Chân chưa từng
ghét bỏ cô, chưa từng yêu cầu gì ở cô nhưng cô vẫn cảm giác được khoảng cách xa
xôi giữa hai người, đến một ngày nào đó có lẽ anh cũng sẽ phát hiện, chi bằng
bắt đầu thay đổi, hai người sẽ chậm rãi vượt qua cảm giác không an toàn này.
Chiếu cố anh là một việc, cô cũng đang lo lắng có nên
thay đổi công việc hay không, hoặc thay đổi lịch trình chỉ dẫn đoàn ở Đài Loan,
như vậy thời gian cô ở nhà sẽ nhiều hơn một chút.
Trong đầu suy nghĩ vòng vo, đến khi nhớ lại bóng lưng
của anh khi xoay người rời đi hôm qua, trong lòng liền cảm thấy cay đắng. Cô
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!