Chương 2: (Vô Đề)

Địch Ấp Chấn......

Tay Phương Đề Lê bị bàn tay ấm áp của anh nắm chặt.

Anh cất bước đi thẳng đến quầy lễ tân của khách, mà cô chỉ có thể bị anh kéo

đi.

"Tiên sinh, mời ký tên ở bên cạnh." Địch Ấp Chấn

nhanh chóng ký hạ tên của mình, thu hồi thẻ tính dụng.

"Đây là chìa khóa phòng của ngài, mời đi thang máy phía bên phải."

Uy! Phương Đề Lê kéo kéo tay

anh, co quắp nhìn quanh bốn phía, thoạt nhìn chột dạ thật sự, giống như đến đây

để yêu đương vụng trộm.

"Hư, không cần quay đầu, hình như có người đi theo chúng ta." Anh thấp giọng nói, đem đầu cô kéo vào trong ngực mình, sau đó thản

nhiên đi vào thang máy. Thân thể cô dựa sát vào anh, khiến anh phun ra hơi thở

sung sướng, cô căn bản không biết là anh chịu đựng dày vò như thế nào.

"Ai? Em có biết không?" Phương Đề Lê cả người cứng

ngắc hỏi, ngay cả cổ cũng không dám chuyển động, ngoan ngoãn nằm trong ngực

anh.

Anh lộ ra một nụ cười hài lòng.

Mãi cho đến khi Địch Ấp Chấn mở cửa phòng, đem cô kéo

vào, cô mới nghĩ đến.

"Em...... Chúng ta đã kết hôn, bị nhìn thấy có tốt không? Địch Ấp Chấn, anh nói là không --"

Lời lải nhai của cô bị anh nuốt vào miệng, cô hụt hơi

nằm trong ngực anh không di chuyển. Phương Đề Lê dùng sức vỗ ngực Địch Ấp Chấn,

anh lại dùng tay nắm giữ tay cô, đem cô tựa vào cửa phòng mà hôn một cách thật

hưởng thụ.

Đã bao lâu?

Cảm giác như là cả đời không có ôm qua cô!!

Môi Địch Ấp Chấn tham lam cắn nuốt cô, tạo cho cô

nhiều khoái cảm. Nguyên bản cô cả người cứng ngắc cũng dần dầnthả

lỏng xuống, không chú ý đến bàn tay anh kiềm chế cô đã thả lỏng ra, tay cô thật

tự nhiên đặt trên vai anh, ôm lấy cổ anh, ngửa đầu hôn đáp trả lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!