Chương 49: (Vô Đề)

" Nếu là bạn học của Nguyễn Ninh muội muội, bằng không chúng ta liền thuận tay cứu hắn đi, bằng không đem hắn một người hôn mê bất tỉnh đặt ở nơi này, vạn nhất nếu không biến thành tang thi thì cũng bị tang thi gặm không còn gì." Lâm Dương ở một bên đề nghị nói.

Nếu nói chỉ là một người không quen biết, nếu đáy lòng bọn họ có chút tiếc nuối, chỉ có thể đem người đặt ở ven đường tự sinh tự diệt. Nói bọn họ máu lạnh cũng được, vô tình cũng thế, mạt thế người cần giúp đỡ quá nhiều, bọn họ không phải chúa cứu thế, không có khả năng gặp một người lại cứu một người.

" Anh trai, chúng ta cứu hắn được không?"

Nguyễn Ninh cùng Lâm Dương nghĩ không sai biệt lắm, người nàng không quen biết nàng có thể tàn nhẫn cùng hờ hững, nhưng nhìn đến một người vừa mới cùng chính mình mấy ngày trước nói chuyện qua, hiện tại cứ như vậy đem hắn vứt ở ven đường, nói thật, trong lòng nàng xác thật có chút không đành lòng.

Nguyễn Ninh mở to đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Cố Diệc Thừa, người trên xe này, phải nói là toàn bộ đội ngũ đều là nam chủ làm chủ.

Chỉ cần hắn đồng ý cứu người, như vậy Từ Trì liền tạm thời có thể nhặt lại nửa cái mạng, đến nỗi hắn cuối cùng có thể hay không sống sót, liền phải xem tạo hoá của hắn.

Cố Diệc Thừa nhìn đáy mắt mong đợi của thiếu nữ, híp mắt, sau đó trầm giọng nói: " Lâm Dương ngươi cùng Tiết đội trưởng cùng đi xuống xe đem người an bài một chút."

Lâm Dương thấy Cố ca lên tiếng, liền biết là hắn đã đồng ý cứu người này, từ ghế xe trước lấy xuống một bó dây thừng liền đi xuống xe.

Nguyễn Ninh cũng nghe hiểu ý tứ trong lời nói nam chủ, cao hứng nói:" Cảm ơn anh trai."

Cố Diệc Thừa ánh mắt bình đạm:" Bất quá Ninh Ninh, em liền không cần xuống xe. Bạn học của em, Lâm Dương sẽ thay em dàn xếp tốt."

Người thường bị tang thi trảo thương tùy thời đều có khả năng biến thành tang thi, cho nên chỉ có dị năng giả đi qua mới là ổn thoả nhất.

Nguyễn Ninh cũng tự nhiên là biết chuyện này, mục đích của nàng cũng đã đạt được, hơn nữa nàng cùng Từ Trì cũng không phải thân thiết, đương nhiên sẽ không nháo đến một hai phải cùng đi qua xem thế nào.

Từ Trì cuối cùng là bị Lâm Dương trói gô ném vào một ghế sau của chiếc xe khác, cột bó như vậy dù giữa đường biến thành tang thi, cũng không có biện pháp làm hại đến người ở gần.

***

Giải quyết xong chuyện của Từ Trì, xe có thể tiếp tục lái xe lên đường.

Theo dự kiến, bọn họ càng tới gần phương hướng nội thành, nhìn thấy càng nhiều tang thi mới đúng.

Thời điểm ngay từ đầu lên xe vẫn chưa thấy nhiều ít tang thi, còn tưởng là vì chuyện tang thi đàn ở cửa hàng ô tô 4s mà những tang thi chung quanh ít đi, cũng liền không đem tình huống này để trong lòng. Nhưng chờ khi bọn họ đi thêm mấy km nữa, đã gần tới vị trí của trạm xăng dầu, tang thi cũng không có mấy con, ngược lại còn càng ngày càng ít đi, thậm chí sau khi tiến vào đường phố, phóng mắt nhìn lại, chung quanh liền không thấy đến một con tang thi.

Vị trí của trạm xăng dầu ở ngay góc ngã tư đường, bên cạnh nhiều nhà dân cư không biết còn hay không người sống sót, ngay cả cây cối hai bên đường cũng rụng gần hết lá, chỉ còn lại lác đác vài chiếc lá lơ lửng trên cành cây phía trước, nhìn qua càng tiêu điều.

Một nơi ít tang thi thì có thể lý giải, nhưng Hoa Hạ trước mạt thế bùng nổ có hơn 1 tỷ dân, nơi này là đoạn đường ở nội thành, lại không phải là nơi đồi núi hoang sơ. Không có tang thi liền thấy không bình thường. Hơn nữa cho dù trước đó có đoàn người dị năng giả lợi hại trùng hợp đem tang thi bên này dọn sạch qua, thì trên đường phố kia cũng sẽ không sạch sẽ đến liền " đã chết" tang thi không còn tồn tại đi.

" Cố thiếu, hiện tại chúng ta nên làm gì đây?"

Mọi người đều cảnh giác tình huống chung quanh, hiện tại đã tới trạm xăng dầu, nhưng cũng không có ai xuống xe.

Sự khác thường tới mức quỷ dị.

Trên đường cái nhìn không đến một con tang thi, có đôi khi so với thấy được một đám tang thi thì càng nguy hiểm hơn.

" Mọi người đều chú ý một chút." Cố Diệc Thừa nói xong, nhìn qua người ngồi bên cạnh hắn là Nguyễn Ninh, cau mày.

Nguyễn Ninh nhận thấy được ánh mắt của nam chủ hướng lại đây, lại nhanh chóng mở miệng nói trước khi Cố Diệc Thừa an bài mình đến rõ ràng giống như lần trước:" Anh trai, lần này em có thể hay không cùng các anh xuống xe. Anh yên tâm, em có thể bảo vệ tốt chính mình, tuyệt đối sẽ không kéo chân sau của mọi người!"

Nguyễn Ninh lấy khẩu súng từ trong không gian ra, chính mình tự thay băng đạn, toàn bộ động tác sạch sẽ lưu loát, làm xong hết thảy, nàng nâng lên con ngươi mà nhìn về phía nam chủ vẻ mặt ngoan ngoãn.

Cố Diệc Thừa nghĩ tới cái địa phương cổ quái này, lưu lại ở trên xe chưa chắc đã an toàn, cũng liền không có kiên trì đem nàng lưu lại đây, nói: " Vậy em nhớ rõ phải theo sát anh."

" Vâng anh trai."

Nguyễn Ninh thấy nam chủ không có mạnh mẽ đem nàng lưu lại trên xe, lại đem nàng như một cái bảo tiêu bên người, không khỏi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

tuy rằng được người bảo hộ cảm giác rất tốt, cũng càng thêm an toàn, nhưng nếu cứ luôn như vậy cũng không phải chuyện gì tốt. So với bị coi là bình hoa di động, nàng vẫn thích cùng mọi người cùng nhau nỗ lực kề vai sát cánh, chính mình học như thế nào giết tang thi, không kéo chân sau của đội ngũ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!