Chương 53: (Vô Đề)

Giáo sư Vu rời đi, chỉ còn lại một nam một nữ, một người ở trong phòng, một người đứng ngoài cửa nhìn nhau, không khí đặc biệt im lặng.

Nhất là Cố Trì, rõ ràng anh có rất nhiều điều muốn nói, nhưng trong khoảnh khắc ám muội khi thấy cô, lại không biết phải mở lời như thế nào.

"Em mau vào trong đi." Cố Trì nghiêng người sang một bên.

"Không cần đâu!" Trì Anh vội vàng lắc đầu.

Khoảnh khắc cô vừa bắt gặp Cố Trì đã cảm thấy ngượng ngùng, nếu như phải cô nam quả nữ chung một phòng với anh, e rằng cô sẽ ngất ngay tại chỗ mất.

Cố Trì nhìn cô, im lặng vài giây.

"Vậy, chúng ta đứng ở ngoài này nói chuyện sao?"

Trì Anh gật đầu, hoàn toàn không lấy làm lạ.

Cố Trì: "…"

Thôi được.

"Dị năng của anh thế nào? Đã hồi phục được chưa?"

"Đã đột phá lên cấp độ năm, còn hồi phục đến cấp bảy có lẽ cần thêm một thời gian nữa." Cố Trì đáp: "Giúp nhiều người hồi phục như vậy, chắc Vân Linh cũng hơi quá sức, nên tôi không để cô ấy tiếp tục."

Trì Anh thở phào nhẹ nhõm: "Hồi phục được là tốt rồi."

"Ừm." Cố Trì vuốt nhẹ ngón tay: "Trước đây em từng bảo, có chuyện gì, tôi có thể từ từ nói…"

Trái tim của Trì Anh lập tức nhảy ra ngoài.

"Cũng, không gấp lắm." Cô đỏ mặt, cố nén nửa ngày mới rặn ra được câu này.

Cố Trì khẽ cười, không để cô ngượng ngùng, mà chuyển sang chủ đề khác.

"Lần này trở về, thời gian tôi nghỉ ngơi khá lâu. Những vấn đề đau đầu nhất của Tổng bộ đã được giải quyết, còn lại là đám zombie cấp thấp, nhiều người khác vẫn có khả năng đối phó."

"Uhm, được." Trì Anh ngơ ngác, không hiểu tại sao anh bỗng nhiên nhắc tới chủ đề này.

"Dù cơm canteen của Tổng bộ tuy cũng khá phong phú, nhưng dù sao cũng là cơm nấu chung. Vừa lúc gần đây tôi có thời gian, đến giờ ăn cô có thể đến tìm tôi."

"Tôi sẽ lo phần cơm." Cố Trì bổ sung.

Trì Anh ngẩn người, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Ngày hôm sau.

Vì tối qua Cố Trì tiết lộ Vân Linh đã tiêu hao quá nhiều năng lực, nên Trì Anh mới sáng sớm đã đi một vòng để thăm cô ấy.

Nhân tiện lâu rồi chưa gặp những người khác, cô quyết định đi tìm cả Lục Vân Phi và Mục Vũ.

Vân Linh dạo này có vẻ hồi phục khá tốt, khi Trì Anh gặp cô, sắc mặt hồng hào, thậm chí còn hứng thú hỏi cô về những phương pháp tu luyện để trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhưng đều bị Trì Anh lấp liếm bằng cách khuyên cô hãy ăn uống đủ bữa và ngủ đủ giấc.

Mục Vũ thì đang sắp xếp loại súng và dọn dẹp không gian của mình, lúc Trì Anh đến, cô ấy vừa lúc đem toàn bộ đồ trong không gian chất đống trong phòng.

Chỉ có Lục Vân Phi là kỳ quái nhất.

Trì Anh gõ cửa, anh ta thò đầu ra một cách lén lút, phần thân còn lại ẩn nấp sau cánh cửa, như thể sợ bị người khác phát hiện đang giấu thứ gì đó trong phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!