Trì Anh chưa kịp ngắm nghía cách bài trí của căn cứ thí nghiệm này đã bị dẫn xuống tận đáy của căn cứ.
Bên được phân chia thành từng ô nhỏ, mỗi ô chỉ có một cái cửa sổ bé tẹo để đưa nước và thức ăn. Trông có vẻ giống nơi biệt giam những tội phạm nguy hiểm.
Dĩ nhiên, cô đoán rằng hầu hết những người bị giam ở đây đều là những dị năng giả đã mất tích.
Hai tay cô bị còng ra sau lưng, người đàn ông đeo kính đi theo sau, giữ khoảng cách nhất định.
Cô nhìn quanh, hỏi: "Cố Trì và Mục Vũ ở phòng nào vậy?"
Người đàn ông đeo kính giật giật khóe miệng.
"Cô nghĩ tôi sẽ nói cho cô biết sao?"
"Không." Trì Anh thoáng có chút thất vọng: "Hừ."
Người đàn ông: "…"
"Vậy hiện tại hai người bọn họ có ổn không?"
"Không ổn. Nhất là cậu đội trưởng yêu quý của cô."
"Tôi nói thật cho cô biết, vết thương trên cổ cô dù lành lại cũng chẳng có ích gì đâu. Cái cô em Tống Thi đó, sớm đã biến thành zombie rồi, cô ta cào trúng cô, cô nghĩ kết cục của mình sẽ thế nào?"
Vẻ mặt Trì Anh hơi kinh ngạc.
"Đừng lo lắng, cô cũng sắp tới lúc rồi. Vì vậy, cô đừng nghĩ đến việc thoát khỏi đây, cứu người lại càng không thể."
Hắn tìm một phòng giam trống, thuận miệng ra lệnh: "Đây, cô vào trong đi."
Trì Anh bặm môi: "… Anh có thể đổi chỗ khác cho tôi được không? Tôi muốn ở cùng Cố Trì."
Cố Trì hiểu nơi này hơn cô, có anh ta đưa ra ý kiến, cô sẽ yên tâm hơn nhiều.
"Cô nghĩ đây là khách sạn à? Đổi chỗ để mấy người bàn bạc kế hoạch chạy trốn, cô nghĩ tôi sẽ ngốc đến mức đó sao? Dĩ nhiên, căn cứ của giáo sư có hệ thống phòng thủ nghiêm ngặt, cho dù mấy người có bàn kế hoạch, cũng tuyệt đối không có khả năng thoát ra."
Trì Anh: "…"
Cô im lặng một lúc, vẫn muốn cố gắng thêm một lần.
Cô bất ngờ nói: "Thực ra tôi muốn, trước khi tôi chết có thể gặp chồng tôi một lần."
"…"
"Thế à?" Người đàn ông đeo kính phấn khởi đáp: "Vậy thì càng không thể được."
Tự tay phá hủy những mối quan hệ yêu thương gắn bó chắc chắn là việc khiến hắn cảm thấy thú vị thứ hai trên đời.
Thú vui tiêu khiển mà hắn thích nhất chính là tiêu diệt những con người tự phụ đó.
Trì Anh thầm xác nhận rằng gã đàn ông bên cạnh đích thị là một kẻ b. iế. n th.á. i có tam quan lệch lạc.
"KHÔNG."
Cô thử một lần nữa.
Trong đầu người đàn ông dường như lóe lên một suy nghĩ, hắn bỗng nhếch mép cười một cách ghê rợn: "Tôi đã đổi ý rồi."
So với việc không thể gặp nhau, tận mắt chứng kiến người yêu của mình dần biến thành zombie nghe có vẻ thú vị hơn…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!