Lần này đến Ngự Hồ Thành chỉ có Trì Anh và Lục Vân Phi. Lâm Huân không đi theo vì cần đợi người từ Tổng bộ đến.
Ban đầu, Trì Anh định đi một mình, nhưng Lục Vân Phi nói rằng dù chỉ đứng sau cô, nắm rõ vị trí cụ thể để tiện cho Tổng bộ hành động cũng tốt, nên cô không cản.
Hơn nữa, xét về thời gian hoạt động trong đội, Lục Vân Phi dĩ nhiên dày dạn kinh nghiệm hơn cô nhiều.
"Nhưng âm thanh đó chắc cũng không lớn lắm? Ngự Hồ Thành rộng lớn như vậy, chúng ta chỉ dựa vào âm thanh để tìm kiếm, nghe có vẻ hơi bất khả thi."
"Tôi có chút ấn tượng về phương hướng phát ra âm thanh đó khi ở trên cao trước đây, nó nằm tại phía Tây Trung tâm Ngự Hồ Thành. Dù vị trí cụ thể không rõ, nhưng trong ngày hôm nay, chúng ta nhất định sẽ tìm ra nó!"
Lục Vân Phi ngạc nhiên: "Cô chắc chắn như vậy sao?"
Trì Anh gật đầu.
Chưa kể, đôi tai của cô vẫn rất nhạy bén.
Cô quay người lại, nghiêm túc nói với Lục Vân Phi: "Anh nhớ giữ khoảng cách với tôi đấy nhé."
Lục Vân Phi ngớ người một chút, rồi cười đáp: "Tôi biết, sẽ đứng cách cô ba trăm mét."
Anh cảm thấy hơi bất lực. Giờ đây, anh và Lâm Huân, hai đấng nam tử hán khỏe mạnh, lại chỉ có thể núp ở những nơi an toàn nhất, còn người xông pha lại là một cô gái với vẻ bề ngoài mềm yếu.
…
Khi đến phía Tây của Ngự Hồ Thành, lần này Trì Anh không dùng dị năng để tìm kiếm từ trên cao, mà cũng như Lục Vân Phi, cô quyết định đi tìm dưới mặt đất.
Đi bộ cả nửa ngày, cuối cùng cô cũng nghe ngóng được chút âm thanh yếu ớt phát ra.
Trì Anh phấn khởi.
Gần ngay đây rồi.
Cô dựa vào phương hướng âm thanh để tìm đường, dừng lại khi đến gần điểm đích.
Nhìn xung quanh một vòng, Trì Anh nhíu mày.
Rõ ràng ở đây, nhưng lại cảm giác âm thanh như phát ra từ bốn phương tám hướng. Cơ mà xung quanh thì không thấy bất kỳ tòa nhà nào có thể phát ra loại âm thanh này.
Đột nhiên, cô cúi đầu, nhìn chằm chằm vào những đống xác zombie trên mặt đất, suy nghĩ.
Không có ở xung quanh, vậy… Ở dưới đất thì sao?
Cô nhảy lên cao, giơ tay sử dụng dị năng hệ Hỏa.
Ngọn lửa bùng cháy lao thẳng xuống đống zombie chồng chất, nhanh chóng thiêu rụi chúng. Khói bốc lên, Trì Anh lập tức lộn người trốn vào trong một tòa nhà gần đó.
Khi đống xác dưới kia biến thành tro bụi, Trì Anh mới từ trong phòng thò đầu ra.
Cuối cùng, cô cũng nhìn thấy địa điểm bị đống xác che khuất.
Đó là một bãi đậu xe ngầm, nhưng lối vào đã bị chặn kín, các biển chỉ dẫn cũng đã bị tháo dỡ hết. Cửa ra vào dành cho xe cộ hiện giờ bị một lớp bảo vệ bằng chất liệu kim loại không rõ kiên cố chặn lại.
Trì Anh nghiêng đầu.
Cô cảm thấy nơi này rất quen thuộc…
[Đúng vậy, cách xây dựng của nó giống với cơ sở thí nghiệm số 36 mà ngài đã gặp trước đó.]
Đôi mắt Trì Anh sáng lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!