Chương 36: (Vô Đề)

"Cứu mạng!"

Đang lúc Trì Anh tìm kiếm tung tích tên thủ lĩnh zombie ở trong từng tòa nhà cao tầng, cô bỗng ngẩng đầu lên.

Trì Anh nói với Cố Trì bên cạnh: "Có người kêu cứu, hình như là giọng của Tống Thi!"

"Có thật không?" Cố Trì nhíu: "Sao tôi không nghe thấy."

Trì Anh kéo anh đi ra ngoài, vừa lôi vừa khẳng định chắc nịch: "Chắc chắn có. Tôi cảm giác tai anh không thính lắm nhỉ."

Cố Trì bị cô kéo đi, trong chốc lát ngập ngừng không nói nên lời.

Thời gian còn là chỉ huy, bài kiểm tra nghe hiểu anh luôn đạt điểm tối đa!

Nhưng nhìn dáng vẻ kiên định của Trì Anh, Cố Trì chỉ biết âm thầm nuốt lời phản bác xuống.

Thôi, để cô ấy quyết định đi.

Lúc này, Tống Thi đã bị trói toàn bộ tứ chi, hai con zombie cấp thấp đứng ở hai bên cô, trong khi tên thủ lĩnh thì ở đối diện, tuy bề ngoài trông có vẻ nhân tính nhưng không biết trong cái đầu b. iế. n th. ái của hắn đang nghĩ gì.

Vì tiếng kêu cứu vừa nãy quá lớn, tên thủ lĩnh không biết lấy từ đâu ra một miếng vải màu đen rồi nhét nó vào miệng Tống Thi.

Nhưng điều duy nhất mà cô cảm thấy may mắn là, những con zombie này hiện tại không có ý định giết cô. Dù cô không hiểu mục đích của lũ zombie này là gì, nhưng chỉ cần chúng để cô sống sót, đã là đủ rồi!

"Hô hô hô."

"Đại ca, liệu đám người đó có tìm thấy chúng ta không?"

Tên thủ lĩnh đập tay vào đùi.

"Nếu bị phát hiện thì chúng ta toi đời đấy, dù có con tin trong tay, tao cũng không tự tin có thể đánh thắng được con quái vật đó."

"Nếu con quái vật ấy không đến, thì chúng ta sẽ tự giải quyết cô ta." Dứt lời, hắn nhìn chằm chằm vào Tống Thi, thè cái lưỡi dài ngoằng đầy dãi ra.

Tống Thi vừa sợ hãi vừa tự hỏi "Con quái vật" mà hắn nhắc đến rốt cuộc là ai? Bản thân hắn không biết hắn mới thật sự là quái vật sao? Liệu kẻ được gọi là "Quái vật" có phải Cố Trì không?

"Hô hô hô! Hô hô!" Một con zombie cấp thấp bên phải đột nhiên kêu lên.

Đại ca! Có người đến!

Tên thủ lĩnh bỗng chốc chân tay mềm nhũn, suýt nữa trượt ngã xuống đất.

Hắn hoảng loạn nhìn về phía bóng dáng càng ngày càng đến gần, phát hiện là của một người đàn ông mà hắn chưa từng gặp, liền thở phào nhẹ nhõm.

Tên thủ lĩnh cười tươi, dài cổ vươn về phía Tống Thi: "Ôi, đồng đội của cô đến cứu kìa."

Nhưng Cố Trì không quan tâm đến tên thủ lĩnh zombie, mà chỉ nhíu mày nhìn Tống Thi đang bị bịt mặt, lên tiếng: "Tống Thi, không sao chứ?"

"Ưm ưm ưm!" Tống Thi lắc đầu, ra hiệu rằng bản thân chưa bị cắn.

Cô chưa từng cảm thấy mình thảm hại như bây giờ, tóc tai thì bù xù, mặt mày thì dính đầy bụi bẩn. Nhưng khoảnh khắc này, người đến cứu cô lại là Cố Trì khiến cô không còn tâm trí để quan tâm đến mọi thứ xung quanh, trong lòng chỉ dâng lên cảm giác ngậm ngùi xúc động. 

"Đối với con người ấy à, tao khuyên chúng mày tốt nhất đừng nên hành động thiếu suy nghĩ." Tên thủ lĩnh liếc nhìn hai con zombie.

Hai con zombie lập tức hiểu ý, một bên trái một bên phải kẹp chặt những ngón tay sắc nhọn vào cổ Tống Thi, dường như chỉ cần động nhẹ một cái là có thể xé toạc làn da mỏng manh của cô.

Tống Thi lập tức mở to mắt, thậm chí không dám run rẩy quá nhiều, sợ rằng chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ chạm phải những chiếc móng vuốt sắc nhọn của hai con zombie.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!