Chương 34: (Vô Đề)

Nhìn thấy Trì Anh vẫn luôn chăm chú dán mắt vào củ cà rốt trong tay với vẻ mặt trầm tư, Cố Trì liền dừng lại.

Lúc này, anh cũng nhớ ra rằng hình như đã từng nghe ai đó nói ở Tổng bộ rằng, Vân Linh có khả năng làm tăng cấp độ dị năng của người khác. Hơn nữa củ cà rốt này trông vốn đã không bình thường, cộng thêm việc Trì Anh khi ấy cũng đã đề cập đến dị năng của Vân Linh.

Có phải… Thực sự là do củ cà rốt kia không?

"Trì Anh."

"Hả?" Trì Anh tỉnh lại.

"Có phải là bạn của cô không?" Cố Trì hỏi.

Trì Anh gật đầu: "Chắc là."

Cô cũng không nghĩ rằng, chỉ một củ cà rốt lại có thể khiến Mục Vũ và mọi người nâng cao dị năng nhanh như vậy…

"Bạn như thế nào?" Lục Vân Phi tò mò.

"Là một cô gái trong đội của Diệp Vô Hàn, có khả năng nâng cao cấp độ dị năng." Cố Trì trả lời.

"Có vẻ, chúng ta đang nợ người ta một ân huệ rồi."

Tống Thi nhìn bát canh trong tay, bỗng dưng cảm thấy không còn hứng thú ăn uống.

Trì Anh, một người mới gia nhập Tổng bộ không lâu, tại sao lại có thể kết giao với những thành viên tài giỏi chứ? Cố Trì cũng tốt, còn người phụ nữ có khả năng nâng cao cấp độ dị năng mà cô ta chưa từng biết đến trước đây cũng ổn…

Tại sao tất cả những điều tốt đẹp mà cô ta mong muốn thì Trì Anh đều cướp mất? Chẳng lẽ vẻ bề ngoài quan trọng đến vậy ư?

Tống Thi không cam lòng, bàn tay nắm chặt bát sứ trắng, khiến các khớp ngón tay đã bắt đầu đỏ ửng lên.

Vài ngày sau, dị năng của Lục Vân Phi và Tống Thi đều đã vượt qua cấp độ năm. Nhưng vào tối hôm Tống Thi đang đột phá, cô ta lại cảm thấy bản thân bình tĩnh một cách bất thường.

Cuối cùng, toàn đội của họ cũng đã sắp tiến tới đích đến.

Địa điểm mà đội thám hiểm báo cáo về việc xuất hiện các zombie biến dị cách khu an toàn cấp B gần đó khá xa, vì vậy để tiết kiệm thời gian, họ đã không chọn qua đêm tại khu an toàn nữa.

Khác với tình hình trước, lần này khi họ đến địa điểm được chỉ định trên thiết bị định vị, họ mới phát hiện ra đây là một vùng ngoại ô hoang vắng ít người lui tới.

"Đội trưởng, chỗ này hình như không giống nơi mà… Mấy thứ đó… Thường sẽ xuất hiện." Lục Vân Phi nhìn thấy Bạch Thanh ở phía sau, cố gắng nuốt lại hai chữ "Thủ lĩnh".

"Đúng, thực sự là rất khác với những lần do thám trước kia… Nhưng cũng không hẳn là điều kỳ lạ."

Thủ lĩnh zombie xuất hiện một cách ngẫu nhiên, nếu có ở những nơi như thế này thì cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc.

Lục Vân Phi dừng xe lại.

"Vậy bây giờ chúng ta nên đi đâu? Vị trí trên thiết bị định vị cho thấy ngay tại đây, nhưng zombie chắc chắn không thể cứ đứng yên một chỗ mãi như vậy được…"

Cố Trì trầm ngâm một lúc.

"Ban đầu tôi nghĩ rằng mục tiêu của chúng sẽ là khu an toàn cấp B gần đây, nhưng sau khi liên hệ với người phụ trách, lại không phát hiện bất kỳ dấu hiệu bất thường nào."

"Có nghĩa là, chúng không có mục tiêu và đích đến cụ thể sao?"

"Không hẳn. Cũng có thể chỉ là mục tiêu của chúng không giống như chúng ta đã suy đoán."

"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?" Lục Vân Phi ngẩng đầu lên.

Toàn đội rơi vào bế tắc. Nếu tiếp tục tìm kiếm thủ lĩnh zombie, giống như một con ruồi không đầu, sẽ phải bỏ ra rất nhiều thời gian và sức lực, mà kết quả thì chưa chắc đã như ý…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!