Chương 32: (Vô Đề)

Sau khi hai người hiểu ra mọi chuyện, Cố Trì bấm máy liên lạc và gọi cho giáo sư Vu.

Cố Trì vừa miêu tả xong cuộc chiến giữa Bạch Thanh và tên thủ lĩnh, anh chưa kịp đưa ra suy đoán, đầu bên kia của thiết bị liên lạc đã vang lên một giọng nói đầy phấn khích của giáo sư Vu.

"Tinh hạch! Chắc chắn có sự liên quan giữa tinh hạch của bọn chúng!" Giáo sư Vu bắt đầu lẩm bẩm tự nói với mình: "Đúng rồi, có thể chúng ta có thể tận dụng điểm này để chế tạo một số thứ. Thiết bị dò tìm chẳng hạn! Phải, phải, nếu có thể hiểu nắm bắt rõ phản ứng cụ thể giữa các tinh hạch của chúng, chúng ta sẽ chế tạo được thiết bị dò tìm thủ lĩnh zombie!"

Trì Anh kinh ngạc mở miệng.

Ah… Con người thật là một giống loài thông minh.

Nghe thấy giáo sư Vu phát ra tiếng tanh tách, Cố Trì cong môi mỉm cười: "Tôi cũng có cùng ý tưởng với ông."

Tiếng cười ở đầu bên kia của thiết bị liên lạc rất ồn ào và phấn khích. Sau gần một phút, giáo sư Vu mới bình tĩnh lại được: "Này, bây giờ chúng ta vui mừng vẫn còn quá sớm. Đợi chúng ta xác nhận lại một số chuyện, sau đó bắt đầu nghiên cứu cũng không muộn đâu, Tiểu Cố à."

Cố Trì nhướng mày lên tiếng: "Ông cứ nói tiếp đi."

"Phải, phải, trước tiên ta phải xác nhận xem phản ứng giữa tinh hạch có liên quan đến trạng thái sinh mệnh của thủ lĩnh zombie hay không đã." Giáo sư Vu tiếp tục: "Tình hình hiện tại là hai thủ lĩnh còn sống có thể cảm nhận được sự tồn tại của nhau. Nhưng nếu một tên thủ lĩnh zombie chết, liệu tinh hạch của thủ lĩnh zombie còn lại có thể cảm nhận được không?"

Cố Trì khó hiểu hỏi: "Ý của ông là gì?"

"Tôi muốn cậu thử và tiến hành thí nghiệm với tinh hạch khi không có vật chủ. Xem tên thủ lĩnh zombie còn lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của tinh hạch ấy hay không." Ông hào hứng nói: "Nếu thí nghiệm này thành công thì chuyện đối phó với những tên thủ lĩnh zombie đó chỉ dễ như ăn bánh."

Cố Trì nói: "Được, tôi sẽ nghĩ cách."

Thấy anh cúp máy, Trì Anh di chuyển chiếc ghế sang một bên, tiến lại gần: "Chúng ta làm thí nghiệm như thế nào? Có cần Bạch Thanh không?" 

"Ừm, hắn là sự lựa chọn duy nhất của chúng ta." Cố Trì cụp mắt xuống, nhìn Trì Anh ngay trước mặt, nhẹ giọng trả lời.

Trì Anh hỏi: "Tôi có thể giúp gì được cho mọi người không?"

Cố Trì suy nghĩ một chút rồi hỏi: Không gian của cô có thể chứa đựng những vật từ ngoại giới không?"

Anh nhớ Trì Anh từng nói, không gian của cô không thể chứa được những vật dụng bên ngoài.

Trì Anh lắc đầu, mặc dù cô không hiểu anh muốn làm gì, nhưng có vẻ như cô cũng chẳng đóng góp được mấy trong lần thí nghiệm này: "KHÔNG."

Cố Trì nhếch môi cười: "Không sao, chúng ta có đồng bọn, Mục Vũ chắc hẳn có thể tham gia nhiệm vụ lần này."

Buổi tối, Cố Trì ngồi ở phòng khách gần một ngày để chờ đợi tin tức từ Hứa Niệm.

"Xin lỗi, tôi đến hơi muộn." Hứa Niệm hớt hải chạy tới: "Tôi phải tốn một chút công sức mới có thể khiến cái tên đó phải chết trong đau đớn chứ."

Cố Trì: "Không thành vấn đề, như tôi đã nói, thời hạn trước ngày hôm nay là được."

"Hôm nay cậu không ngủ à?" Hứa Niệm nhìn khuôn mặt có chút mệt mỏi của anh rồi hỏi.

"Ừ, nhưng tôi có người đi cùng." Ánh mắt Cố Trì thoáng hiện sự dịu dàng.

"Cô nàng xinh đẹp đó à?" Hứa Niệm cong môi, cố ý nói thêm: "Tôi thấy cô ấy khá thích hợp với cậu đấy."

"…" Cố Trì khựng lại, vành tai đột nhiên đỏ ửng lên.

"E hèm, nhân tiện, chúng tôi đã lấy được tinh hạch của thủ lĩnh zombie.

Hứa Niên không tiếp tục trêu chọc anh nữa mà bắt đầu trình bày.

Mặc dù hình như Cố Trì có ý với cô gái ấy, nhưng liệu có thể thành đôi hay không lại là chuyện khác. Dù sao thì Hứa Niên cũng không cảm nhận được cô gái ấy cũng để ý đến Cố Trì.

"Ừm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!