"Đội trưởng, ý cậu là…" Lục Vân Phi đột nhiên phản ứng lại.
"Ừm. thủ lĩnh lần này đúng là thông minh hơn Trương Bân rất nhiều, còn biết dùng cả mưu kế." Khóe miệng Cố Trì hơi nhếch lên, như đang cười. Nhưng nếu nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh sẽ phát hiện ra bên trong chất chứa sự lạnh lẽo.
Lục Vân Phi chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát.
"Ý gì?" Lâm Huân bên cạnh nhíu mày.
Những người khác cũng không hiểu gì.
Lục Vân Phi trầm giọng nói: "Đội ngũ của Liên minh đều được huấn luyện bài bản, họ không thể nào mạo hiểm đi qua khu vực thành phố phát triển như vậy…"
"Tức là, đội viên đội tiếp tế gửi tin tức cho Liên minh, có thể đã chết từ lâu rồi." Anh ấy hít sâu một hơi, cầm thiết bị liên lạc đi sang một bên: "Tôi đi liên lạc với Tổng bộ trước đã."
Lâm Huân đứng tại chỗ suy nghĩ hồi lâu, vẫn không hiểu lắm: "Nhưng nếu người của đội tiếp tế đã chết, vậy người gửi tin tức lại là ai?"
Cố Trì trầm giọng nói: "Muốn dùng cách này để gây sự chú ý của Liên minh, dẫn người cốt cán đến để bắt rùa trong hũ… Cậu nghĩ còn có thể là ai?"
Lâm Huân ngước mắt lên, không thể tin nổi: "Thủ lĩnh zombie?"
Nghe được đáp án này, mọi người có mặt ở đây đều lạnh sống lưng.
"Đội trưởng…" Lục Vân Phi đi tới, sắc mặt có chút thất trọng: "Đội tiếp tế đó đã mất liên lạc. Hơn nữa thiết bị định vị hình như cũng bị phá hủy rồi, tôi không thể định vị chính xác vị trí của xe tiếp tế."
"Vậy thì, quả nhiên là…" Mục Vũ nghiến răng: "Đội trưởng, chúng ta e là cần Liên minh chi viện."
Cố Trì suy nghĩ một lát, trầm ngâm nói: "Dị năng giả cấp cao của Liên minh không nhiều, hơn nữa cơ bản họ đều có nhiệm vụ riêng, không thể trì hoãn. Nếu rút hết dị năng giả ở Tổng bộ đến hỗ trợ chúng ta, ngược lại càng nguy hiểm hơn."
"Vậy chúng ta phải làm sao?"
Cố Trì không nói gì, mà liếc nhìn Trì Anh.
Có lẽ bọn họ không cần chi viện… Chỉ với năng lực của một mình cô, đã đủ để sánh ngang với dị năng giả của toàn bộ Liên minh rồi.
"Đội trưởng?" Thấy anh nhìn chằm chằm Trì Anh mãi không nói gì, Lục Vân Phi không nhịn được lên tiếng hỏi.
"... Chúng ta không cần chi viện. Mọi người canh chừng ở vòng ngoài trước, đừng đi quá sâu, xem có phát hiện gì không."
Tống Thi ngẩn người, theo bản năng hỏi: "Anh Cố, vậy còn anh?"
Cố Trì thản nhiên nói dối: "Tôi và Trì Anh sẽ đến gần khu vực trung tâm hơn một chút, còn lại thì giống mọi người. Yên tâm, tôi biết chừng mực, sẽ không mạo hiểm."
Tống Thi yên tâm.
"Mọi người chia nhau ra hành động đi."
Sau khi tách ra, Cố Trì dẫn Trì Anh đi thẳng đến trung tâm thành phố.
"Chúng ta đi đâu?"
"Trung tâm thành phố."
Trì Anh không hiểu, hỏi: "Không phải anh nói chỉ dạo quanh vòng ngoài thôi sao?"
Cố Trì: "Tôi lừa bọn họ đấy."
Trì Anh mở to mắt.
Cố Trì tiếp tục nói: "Nếu tôi không nói như vậy, bọn họ nhất định sẽ đi theo. Nếu gặp phải thủ lĩnh hoặc là đàn zombie, với thực lực của tôi và cô, dù không giải quyết được thì rút lui an toàn cũng tuyệt đối không thành vấn đề, vì vậy tôi mới dẫn cô theo."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!