Chương 21: (Vô Đề)

Ngồi trên ghế sofa, Trì Anh cuộn chặt các ngón tay.

Cố Trì vừa hỏi cô câu hỏi, nhưng do quá sốc, cô không thốt ra được lời nào.

Vì vậy, địa điểm thẩm vấn đã chuyển từ nhà kính sang phòng của Cố Trì.

Cô ngồi không yên, nhưng Cố Trì lại chẳng hề vội vàng, thậm chí còn có tâm trạng pha nước chanh.

Anh cắt hai quả chanh thành từng lát, lấy một cốc thủy tinh rỗng, trực tiếp bỏ tất cả các lát chanh vào, rồi thêm nước.

Cốc thủy tinh không lớn, bên trong toàn là lát chanh, nhất thời không biết là đang dùng chanh pha nước hay là dùng nước ngâm chanh.

Anh đưa cốc nước cho cô.

"Cảm ơn." Trì Anh nhận lấy, rất tự giác nói lời cảm ơn, rồi bưng cốc uống một ngụm lớn.

"!!!"

Răng cô sắp ê buốt rồi!

"Có ngon không?" Cố Trì vô tình hỏi.

"... Ngon, ngon."

Anh nhếch mép, thản nhiên nói: "Uống thêm một cốc nữa?"

Trì Anh lập tức đặt cốc xuống, nhanh chóng lắc đầu: "Không ngon, chua quá."

Lúc này Cố Trì mới thôi.

Anh ngồi xuống đối diện Trì Anh, lãnh đạm nhướng mày: "Dị năng hệ Phong?"

"... Ừm."

"Lần đầu tiên gặp cô ở siêu thị đó, có hai con zombie vết thương rõ ràng bất thường." Anh ngẩng mắt: "Tôi còn tưởng là dị năng giả nào đã đến, hóa ra là cô."

Trì Anh chột dạ: "... Ừm."

"Cũng khá thành thật." Cố Trì ngừng lại: "Dị năng hệ Phong có thể khống chế đến mức độ này, thực lực của cô hẳn là trên tôi."

Trì Anh gật đầu, không chút khách khí khẳng định: "Ừm."

Không phải là hẳn là trên anh, mà là nhất định trên anh, hơn nữa còn vượt xa.

Cố Trì: "..."

Thật không khiêm tốn.

Anh xoa xoa mi tâm, đau đầu nói: "Vậy dị năng không gian của cô thì sao? Là đã thức tỉnh trước, hay là sau khi cô bị Trương Bân đâm bị thương?" 

Trì Anh mím môi, biết có lẽ là không giấu được nữa, thành thật nói: "Đã có trước rồi."

"Hầy… Vậy tôi hiểu rồi." Cố Trì thở phào nhẹ nhõm.

"Trong mạt thế, cô biết giấu tài bảo vệ bản thân là chuyện tốt. Tôi có thể hiểu, cô cũng không cần cảm thấy áy náy." Anh nhìn Trì Anh, thần sắc bình tĩnh: "Cho dù là phát hiện giáo sư Lâm, hay là cô đưa ra điểm khả nghi của Trương Bân, đều đã giúp chúng tôi rất nhiều. Cô không phải là đội viên của tôi, cô có thể làm được đến mức này tôi đã rất cảm kích rồi."

Trì Anh im lặng, một lúc lâu sau mới không chắc chắn hỏi: "Thật sao?"

Cố Trì kiên định gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!