Lục Vân Phi nghiền ngẫm hồi lâu, xác nhận cô thật sự đang nói về đám zombie, liền ngây người ra.
Cố Trì nheo mắt.
Anh … Cứu được một kẻ thiểu năng?
[Chúc mừng ký chủ, nhận được ba điểm Thánh Mẫu! Ba trăm tích lũy đã được cộng vào tài khoản.]
Ba điểm Thánh Mẫu… Cũng có nghĩa là những người có mặt, ngoại trừ Trì Anh, ba người còn lại đều bị hào quang Thánh Mẫu của cô làm cho chấn động…
Trì Anh lặng lẽ lau đi giọt nước mắt nơi khóe mi.
Tuy hơi diễn nhưng hiệu quả rõ rệt.
Lục Vân Phi há miệng, định nói gì đó thì ánh mắt chợt dừng lại, đột nhiên hô lên: "Đội trưởng, có một con chưa chết hẳn!"
Cố Trì giơ tay, dứt khoát tặng cho con zombie đó một lưỡi băng làm quà cuối cùng.
"Trói cô ta lại mang đi trước, nơi này không nên ở lâu."
Lục Vân Phi nghe vậy lập tức ngồi xổm xuống, trói hai tay Trì Anh ra sau lưng, rồi đứng dậy.
Thông thường, khi người bị nhiễm bệnh bắt đầu xuất hiện triệu chứng thường sẽ dùng móng tay và răng để tấn công, đây cũng là con đường lây truyền virus của chúng.
Vì vậy, trong giai đoạn đầu, chỉ cần trói tay và bịt miệng chúng là có thể giảm thiểu rủi ro một cách hiệu quả.
Ban đầu anh ấy còn muốn nhét thứ gì đó vào miệng Trì Anh, nhưng do dự một chút rồi thôi.
Bọn họ, năng lực thấp nhất cũng là dị năng giả cấp ba. Đối phó với một cô gái nhỏ vẫn là dư sức.
Cố Trì hỏi: "Tìm được thức ăn gì chưa?"
"Có." Người phụ nữ đứng cuối cùng trả lời.
"Tôi vừa xem qua sơ bộ. Tủ lạnh không có điện, thịt cá gì đó đều đã hỏng, nhưng vẫn còn một ít gạo mì, đồ ăn nhanh."
Trì Anh nhìn sang.
Là một người phụ nữ tóc ngang vai, tóc buộc ra sau nhìn rất mạnh mẽ, tướng mạo cũng khá anh khí.
Như nhận thấy ánh mắt của cô, người phụ nữ khẽ hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi không nhìn cô.
"Ừm, may mắn đấy." Cố Trì thản nhiên nói.
Trong thời buổi này mà vẫn tìm được siêu thị chưa bị lục soát, lại còn có kha khá thức ăn.
Lục Vân Phi đột nhiên quay đầu nhìn Trì Anh, trong lòng càng thêm chắc chắn cô là người may mắn.
Anh ấy nghiêm túc suy nghĩ, hay là mang cô gái này theo, cảm giác thu hoạch của họ sẽ tăng ít nhất gấp đôi?
Bỏ qua những lời cô vừa nói khiến anh ấy hơi kinh ngạc, vận may này thật sự quá tuyệt vời!
Trì Anh lại không biết mình đã bị người ta coi là bùa may mắn, tay bị còng ra sau lưng, không có tay chống xuống đất, đứng dậy hơi khó khăn.
"Chúng ta chia nhau hành động, Mục Vũ, cô vừa xem qua khu thực phẩm, kệ hàng bên phải giao cho cô. Lục Vân Phi, cậu đi bên trái, xem có đồ dùng sinh hoạt nào không." Cố Trì quyết định kế hoạch.
Anh liếc nhìn Trì Anh: "Tôi phụ trách dọn dẹp toàn bộ zombie ở đây, thu thập tinh hạch, tiện thể trông chừng cô ta."
"Rõ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!