Trong hang động u tối, chỉ có vài khối tinh thạch tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Nơi sâu nhất của hang động, hai sợi xích sắt nối từ vách đá ra, đầu kia khóa chặt vào một đôi mắt cá chân mảnh khảnh.
Trì Anh ngồi trên mặt đất, nhẹ nhàng v. uố. t v. e chiếc còng thô kệch nơi cổ chân, lười biếng ngáp một cái.
Hôm nay là ngày game reset, cũng là ngày cuối cùng cô làm phản diện. Kể từ ngày mai, sẽ không còn người chơi nào đến đây nữa. Còn cô, ba phút nữa sẽ bị chương trình tự động loại bỏ.
Nghĩ đến đây, Trì Anh cụp mắt.
Cảm thấy nhàm chán cô đá vào xích sắt, đối mặt với số phận được sắp đặt, không chút gợn sóng.
[Phát hiện trí tuệ ảo, đang kiểm tra sự thông minh…]
Trì Anh ngẩng đầu, nhìn quanh một lượt.
Ai đang nói vậy?
[Trí thông minh đạt tiêu chuẩn, đã đạt tiêu chuẩn con người bình thường.]
[Đang kiểm tra điều kiện ngoại hình… Ngoại hình phù hợp với thiết lập Thánh Mẫu. Hệ thống bắt đầu liên kết.]
Không tìm thấy nguồn gốc, cô bèn đứng dậy, s. ờ s. oạ. ng khắp các bức tường xung quanh, xem có phải người chơi nào vô tình bị mắc kẹt ở đâu không.
Xích sắt trên mắt cá chân hạn chế hành động của cô, Trì Anh cau mày, hơi dùng lực dưới chân, còng chân trói buộc cô lập tức vỡ tan.
Nếu có người chơi ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc. Trong game, thứ duy nhất có thể trói buộc phản diện mạnh nhất này chính là sợi xích này. Vậy mà bây giờ, sợi xích này lại dễ dàng bị bẻ gãy như vậy?
[Đã liên kết với ký chủ Trì Anh. Thân phận: Boss cuối cùng của game XX…]
Âm thanh đột nhiên ngắt quãng, dường như phát hiện ra điều gì đó không đúng.
B… BOSS?
Cô gái nhỏ này là Boss của game sao!?
Tuy nhiên, một khi ký chủ đã được liên kết, sẽ không có đường lui.
Bất ngờ nghe thấy tên mình, Trì Anh còn chưa kịp kinh ngạc thì giây tiếp theo, trước mắt tối sầm, mất đi ý thức.
[Kiến thức thế giới đã được truyền tải, đang mở cổng kết nối với thế giới bên ngoài…]Giọng nói điện tử đều đều, lúc này nghe có vẻ u oán lạ thường.
Mở mắt ra lần nữa, Trì Anh đã đứng giữa một thế giới khác. Kệ hàng, và vài món đồ rải rác.
Trông giống như một siêu thị lớn?
Thứ tự xưng là "Hệ thống" kia nhét vào đầu cô không ít thứ kỳ quái, giờ cô cũng có thể phân biệt được, nơi này hẳn là nơi được gọi là "Siêu thị".
Chỉ là, tại sao trong siêu thị này lại không có gì, dường như cũng không có nhân viên trông coi.
Ầm!
Trì Anh quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ầm!
Lại một tiếng nữa, có thứ gì đó đằng sau kệ hàng?
Cô do dự một chút, quyết định đi vòng qua xem sao.
Cô thò đầu ra từ bên cạnh kệ hàng, vừa vặn chạm mắt với một sinh vật tạm gọi là giống người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!