Chương 13: Manh mối

Editor: Băng Ngư

.o0o.

– Chúng ta nên làm gì bây giờ?

Bởi vì được cường hóa nên Vương Giai Tuệ khôi phục thể lực rất nhanh. Cô nhận lấy chai nước khoáng Mặc Ly đưa uống một hơi, ngồi trên ghế dài công viên thở dài nhẹ nhõm. Quả nhiên, chỉ có ánh mặt trời mới tiêu diệt được sợ hãi.

– Đầu tiên, tôi đề nghị chúng ta tìm một nơi ở lại. Nhìn xem, người xung quanh đang nhìn chúng ta kìa. – Địch Khải tựa hồ có nghiện thuốc lá, ông ấy bắt đầu rút điếu thứ hai, nhưng biểu tình không có chút suy sút, thậm chí còn cười ôn hòa.

– Thẻ tín dụng vô hạn! Ai biết nói tiếng Nhật? Đi rút tiền! – Mặc Ly vẫn khoác áo choàng của Địch lão, cái đuôi của cô bềnh bồng sau lưng, còn chưa dấu hết. Một tấm thẻ tín dụng lặng lẽ xuất hiện trong túi áo, còn dính một chút lông tơ —

- Cô dấu thẻ tín dụng trong đuôi hồ ly!

Tất cả mọi người vẻ mặt nhìn Yêu Hồ Mặc Ly giả làm Doraemon. Cô bình tĩnh lấy ra một lọ nước khoáng, trên vỏ vẫn dính một ít lông cáo.

– Có vẻ như Sadako đã bắt đầu công kích chúng ta rồi. Có phải điều đó có nghĩa tình tiết bộ phim đã lệch khỏi quỹ đạo ban đầu không? – Huyền Phong tháo kính xuống dùng góc áo lau tro bụi, ánh mắt trời chiếu vào khiến hắn nheo mắt lại – Siêu độ Sadako không nhất định là chúng ta phải tìm một pháp sư hay âm dương sư cầu cho linh hồn cô ta siêu thoát. Trang báo nhiệm vụ không phải có nhắc đến giết chết một phân thân Sadako có phần thưởng sao?

Có lẽ đó là một gợi ý cho chúng ta cái gọi là "Siêu độ" thực ra là giết chết Sadako chân chính!

– Có lý! Như vậy theo ý cậu thì chân chính Sadako ở chỗ nào? – Triệu Đông còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, hỏi thăm.

– Trong phim kinh dị, Sadako thông qua băng video mở trên tivi bò ra giết người. Có lẽ chúng ta phải tìm được cuộn video đó. Như vậy chúng ta phải tìm hiểu xem hiện tại tình tiết đã diễn biến đến mức nào. Nếu có thể tìm được vai chính trong phim thì sẽ có khả năng tìm được manh mối của cuộn video. Nhưng mà khi tìm được Sadako thì dùng cách nào giết chết cô ta? – Huyền Phong nhăn mặt đau khổ suy tư, sau đó kêu to xoa xoa đầu – Ây dà, chuyện này thật là phí tế bào não, còn mệt hơn cả viết tiểu thuyết!

– Dĩ nhiên là dùng phương pháp đối phó với oan hồn, đạn bình thường không hữu dụng. Đây là Nhật Bản, trong truyền thuyết Nhật Bản có Tam Đại Thần Khí, trong phó bản khủng bố này nhất định cũng tồn tại! – Địch Khải kẹp điếu thuốc, hít một hơi thật sâu – Thảo Thế Kiếm, Bát Xích Quỳ Câu Ngọc, Bát Chỉ Kính. Chúng ta một đám hoàn toàn mang nhầm dụng cụ đi nhầm nơi!

Thực sự, hiện tại ngoài Mặc Ly, người khác hoàn toàn không có cách nào đối phó với Sadako, bởi vì ngay cả mép áo còn không thể đụng đến. Mang súng ống hiện đại đến lại không có tác dụng.

– Mấy thứ đó… Có lẽ là phải "Trộm" mới được đúng không? – Mặc Ly thấp thoáng nhớ được trong Nhật Bản Hoàng cung có một thần khí, tên là gì ấy nhỉ?

– Mặc Ly, những thứ trong phó bản khủng bố đều là vũ khí do "Thần" chuẩn bị, không phải là trang bị bình thường. Chúng ta phải dùng từ "Lấy". – Địch Khải cười tủm tỉm sửa lời, giống như mấy thứ đó đều là trang bị hoàng kim do BOSS rơi xuống.

– Nói như vậy thì bây giờ Sadako sẽ không tập kích chúng ta đúng không? – Vương Giai Tuệ ngồi bên cạnh lầm bầm, không khí thảo luận vừa sinh động được một chút lại im lặng.

– Cho dù "Thần" thay đổi nội dung phim như thế nào, đều sẽ không có tình tiết nhất định phải chết. Cần phải lợi dụng ưu thế biết rõ bản gốc bộ phim. Mà hôm nay Sadako đã tập kích chúng ta, hơn nữa giết hai người, chỉ cần chúng ta không nhìn cuộn băng video tử vong kia, cô ta sẽ không hành động. – Mặc Ly nghĩ nghĩ, như là hồi đáp cũng như là tự an ủi bản thân.

Chủ yếu hơn là Sadako không có đuổi theo ra khỏi khách sạn, hơn nữa cũng không động thủ với mình.

– Tốt, trước tìm nơi ở rồi lại chậm rãi thảo luận. Ngồi dưới ánh nắng chói chang mọi người không cảm thấy không thoải mái sao? – Địch Khải hút thuốc xong chỉ về phía đối diện. Đúng lúc có một ngân hàng, nhận lấy thẻ tín dụng vô hạn Mặc Ly đưa —

- Thông dụng toàn vũ trụ, muốn bao nhiều cũng có. Chuẩn bị ở nhà chỉ mất có 10 điểm tích lũy.

Địch Khải làm việc hiệu suất rất cao. Một giờ sau, đám dân chạy nạn châu Phi nhanh chóng biến thành quý tộc, ở trong một khách sạn xa hoa nhất Tokyo, hưởng thụ một chút an ổn không dễ dàng.

Nếu không phải có thể gặp tử vong uy hiếp bất cứ lúc nào, cuộc sống nơi đây quả thực có thể xưng là nhân gian thiên đường!

Triệu Đông, Địch Khải, Vương Giai Tuệ, Huyền Phong, A Thanh, Linh Lâm cùng ở một căn phòng. Còn lại Mặc Ly và bốn người mới khác cùng ở một căn phòng. Triệu Đông phân phối nhân lực như vậy, ý đồ hết sức rõ ràng. Nhưng Địch Khải không có phản đối.

Mặc Ly biết rõ Địch Khải có ý muốn rèn luyện năng lực ứng biến của mình, cố kìm nén xúc động muốn "Tới một phát" với Triệu Đông, vung đuôi cáo lên phá hoại gương trong phòng tắm cùng TV đến mức xưởng sản xuất cũng không nhận ra chúng nó.

Nhóm ba người lưu manh không phản ứng lại thực vật Ma Giới của thiếu nữ hồ ly đang trêu chọc mình, cứ thế không biết đang xì xào cái gì. Chỉ có chàng thanh niên tóc dài từ đầu tới cuối cảm giác tồn tại hết sức mỏng manh chậm rãi đi đến trước mặt Mặc Ly, lên tiếng chào hỏi.

– Xin chào Mặc Ly.

Giọng nói của cậu ta bất ngờ trầm thấp từ tính, Mặc Ly dừng lại động tác trêu chọc Bào Tử Thảo, ngẩng đầu nhìn chàng trai.

– Tô Kỳ Đông! – Chàng trai cúi đầu nhìn yêu hồ ngồi trên ghế sofa, đôi mắt màu đen gợn sóng – Có một chút muốn nói chuyện với cậu, về thế giới "The Ring" này. (Băng Ngư: Anh ấy đã xuất hiện, tình êu của đời iêm a a a!!! Nguyệt Tích: *ôm tim, cảm xúc phức tạp* Người thanh niên ấy đã lên sàn… huhu chàng trai thứ 2…)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!