Chu Mạnh Ngôn đi ra ngoài phòng, tiếp điện thoại.
"Hi, Mạnh Ngôn, lâu rồi không liên lạc với cậu, gần đây thế nào?"
Người gọi điện thoại tới là phó hội trưởng hiệp hội sưu tầm MINIYA, Johnson.
Phạn Mộ Ni và MINIYA đã từng hợp tác triển lãm thời trang một lần, lúc ấy gây tiếng vang rất lớn, sau đó hai bên cũng thường xuyên liên lạc với nhau.
Johnson và Chu Mạnh Ngôn hàn huyên mấy câu rồi vừa khéo nhắc tới một chuyện: "Tôi nghe nói cậu kết hôn rồi à, đối tượng là thiên kim của công ty Âu Lạp phải không?"
"Ừm." Chu Mạnh Ngôn hỏi, "Sao vậy?"
"Tôi nhớ nguyên chủ tịch của Âu Lạp, Nguyễn tiên sinh trước đây luôn thích một chiếc khấu bình an bằng phỉ thúy của hiệp hội chúng tôi, ông ấy đã đích thân bay đến Berlin để hỏi thăm về nó nhưng theo quy định thì lúc đó chiếc khấu bình an này không được bán ra ngoài, cho đến hai tuần trước nó mới được mở bán."
Johnson hỏi: "Thứ sáu tuần tới hiệp hội chúng tôi sẽ tổ chức một buổi tiệc đấu giá ở Lâm Thành, vốn dĩ cái khấu bình an này sẽ là một trong những vật phẩm đấu giá, nhưng gần đây quá nhiều người tới hỏi giá, ai cũng có ý muốn mua, tôi lại không liên lạc được với Nguyễn tiên sinh cho nên muốn hỏi cậu thử xem, có cần tôi bên này giữ lại trước giúp cậu không?"
Johnson nghĩ, đây cũng coi như mượn cái khấu bình an này bán cho Chu Mạnh Ngôn một phần ân tình.
Chu Mạnh Ngôn nghe vậy, chợt nhớ những lời Nguyễn Yên hỏi anh vào tối hôm trước khi đi công tác.
Cũng có liên quan đến buổi đấu giá này.
Hồi lâu sau anh dụi tắt điếu thuốc trong tay, "Nói sau đi."
"Cũng được, không cần trả lời gấp, mấy ngày nay cậu ở Berlin, có thời gian thì đến hiệp hội của chúng tôi chơi, gần đây chúng tôi nhập vào nhiều đồ tốt."
"Ừm."
Chu Mạnh Ngôn cúp điện thoại, trở về phòng bao, tiếng nói chuyện bên trong bỗng nhiên im bặt, mọi người đồng loạt nhìn về phía anh.
Chẳng biết tại sao Tưởng Ánh lại lui qua một bên giữ khoảng cách thích hợp, khi ánh mắt của Chu Mạnh Ngôn tùy ý quét về phía cô ta, cô ta phản xạ có điều kiện cúi đầu xuống thật nhanh, không dám có bất kỳ tiếp xúc ánh mắt nào.
Người đàn ông ngồi về vị trí, Tô Lữ ngồi đối diện vội mỉm cười:
"Là Chu chu phu nhân gọi điện tới sao, quan hệ của Chu tổng và phu nhân thật tốt quá."
Đằng Hằng không nhịn được khẽ ho một tiếng, Chu Mạnh Ngôn quay đầu thì thấy hắn đang ngẩng đầu nhìn trần nhà, bàn tay che kín nửa miệng, cố gắng đè khóe miệng xuống.
Chu Mạnh Ngôn như đã đoán được gì đó, sắc mặt sa sầm mấy phần.
"Ừm."
Đằng Hằng cảm thấy... nhịn cười thật sự mẹ nó mệt ghê...
Nguyễn Yên phiền não vì không lấy được thư mời, cuối cùng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn ngoài việc liên lạc với Sân Minh Triết.
Cô còn lo lắng sẽ phiền phức nhưng đối phương lại nói cô cứ yên tâm chờ tin. Một ngày sau Nguyễn Yên nhận được cuộc gọi từ cậu, đầu bên kia nói đã giúp Nguyễn Yên lấy được thư mời mà cô cần rồi.
Nguyễn Yên vội vàng nói cảm ơn, Sân Minh Triết hỏi cô có thể ra ngoài một chuyến không? Hắn đưa thư mời cho cô, hiện tại hắn đang chuẩn bị một hoạt động ở trung tâm thương mại, quả thực không thể phân thân, cũng không biết lúc nào mới kết thúc công việc.
Nguyễn Yên nói không sao, cô có thể tới, vì thế Sân Minh Triết gửi địa chỉ cho cô.
Sau khi đến trung tâm thương mại, có Diệp Thanh đi cùng, Nguyễn Yên đã tìm được tiệm cà phê hai người hẹn gặp.
Đi vào trong tiệm, Nguyễn Yên gọi một ly cà phê rồi ngồi chờ. Diệp Thanh ngồi ở vị trí có thể nhìn thấy cô, lại đảm bảo độ riêng tư.
Một lát sau Nguyễn Yên nghe thấy tiếng bước chân lại gần, sau đó giọng nói của Sân Minh Triết truyền tới:
"Không sao, mình cũng vừa mới đến, cậu ngồi đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!