Chương 34: (Vô Đề)

Chúc Tĩnh Chi lại có vẻ như vô cùng kích động nhảy dựng lên: [Lễ tình nhân mà Chu Mạnh Ngôn lại muốn đưa cậu đi ra ngoài ăn tối, nếu gặp đúng dịp thì cũng không có gì để nói, vì sao anh ta lại cố tình đi đến Vịnh hồ Tâm Nguyệt chứ hả? Anh ta không phải là có ý gì với cậu đấy chứ ha ha...] 

Gò má Nguyễn Yên đỏ bừng như hai quả cà chua nhỏ: [Cậu đừng có nói lung tung mà!]

Điều này căn bản là không có khả năng...

Nguyễn Yên vuốt v e điện thoại, nhịp tim có chút hỗn loạn.

Sau một lúc lâu thì cô mới có can đảm để mở miệng: "Mạnh Ngôn..."

Người đàn ông quay đầu nhìn cô: "Làm sao thế?"

Cô ngập ngừng nói: "Ừm... có lẽ anh không biết hôm nay là lễ tình nhân đúng không?" 

Sau một vài giây thì anh trả lời: "Anh biết."

Nguyễn Yên: ??? Anh ấy thật sự biết? 

"Vậy... đêm nay chúng ta..." 

Anh nhìn thấy dáng vẻ lo lắng cùng với hoảng loạn của cô, khẽ nhướng đôi lông mày: "Em không muốn đi với anh sao?"

Hả? 

"Không phải mà..." 

"Lát nữa hẵng nói." 

Nguyễn Yên: "…?" Cô càng cảm thấy đầu óc choáng váng.

Nửa tiếng sau, chiếc xe Rolls Royce tiến vào khu thắng cảnh Vịnh hồ Tâm Nguyệt, nơi được chính thức phát triển thành một điểm thu hút khách du lịch ở ngoại ô thành phố Lâm Thành vào năm ngoái, được xây dựng xung quanh hồ Nguyệt Tâm lớn nhất ở phía nam thành phố Lâm Thành, phong cảnh dễ chịu, có núi bao quanh, gần sông nước, núi bao quanh, có nhà hàng, khách sạn và các cơ sở hạ tầng khác.

Đường viền của hồ Tâm Nguyệt đặc biệt giống như một trái tim, vì vậy nó được gọi là hồ Tâm Nguyệt. 

Nguyễn Yên không hiểu tại sao Chu Mạnh Ngôn lại muốn đưa cô đi ăn ở nơi dễ làm cho người ta phải suy nghĩ miên man bất định như thế này.

Sau khi đến nơi, xe dừng ở trước một tòa nhà, Chu Mạnh Ngôn xuống xe trước rồi sau đó đích thân bước đến chỗ của Nguyễn Yên giúp cô mở cửa xe: "Đưa tay cho anh."

Cô sửng sốt rồi đưa tay ra thì ngay lập tức bị anh dắt xuống xe.

Nhân viên đón khách tiến lại gần rồi cúi đầu chào họ: "Chu tiên sinh, Chu phu nhân, mời đi cùng tôi." 

Nguyễn Yên được người đàn ông nắm tay đi về phía trước, cảm thấy xung quanh vô cùng yên tĩnh, giống như không có ai khác ngoài bọn họ.

Hôm nay là ngày lễ tình nhân, ở đây chẳng phải là sẽ có rất nhiều cặp đôi hay sao?

Được nhân viên hướng dẫn, bọn họ bước vào nhà hàng trước, Nguyễn Yên nghe thấy giai điệu du dương của âm nhạc và dàn nhạc giao hưởng đang chơi nhạc.

Ánh sáng trong phòng ăn mờ ảo và lãng mạn, nhưng trên mỗi một bàn ăn đều không có vật gì cả, hai người bước vào bên trong, cuối cùng ngồi xuống bàn bên cửa sổ.

Bọn họ ngồi ở bên ngoài cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy được cảnh đẹp nhất của hồ Tâm Nguyệt. 

Người phục vụ kéo ghế ra, Chu Mạnh Ngôn đỡ lấy Nguyễn Yên rồi để cô chậm rãi ngồi xuống sau đó ngồi vào phía đối diện.

Sau khi Nguyễn Yên vừa ngồi xuống thì trong lòng ngực đã được đặt vào một đồ vật, sau đó giọng nói của người phục vụ vang lên trước mặt cô: 

"Chu phu nhân, đây là hoa hồng của ngài, chúc ngài cùng với Chu tiên sinh có một ngày lễ tình nhân vui vẻ."

Nguyễn Yên ngay lập tức ngây người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!