Chương 3: (Vô Đề)

Thế nhưng ngay sau đó bọn họ đã thấy rõ mặt người đàn ông đi ra trước... Người này không phải Chu Mạnh Ngôn!

Tất cả mọi người đều ngẩn cả người.

Người đàn ông đi tới trước mặt mọi người, nhìn về phía Phùng Trang, khẽ mỉm cười: "Xin chào Phùng phu nhân, tôi là trợ lý của Chu tổng."

"Trợ lý?"

"Xin lỗi, tối nay Chu tổng có việc, không thể tới tham gia tiệc sinh nhật của con gái của quý phu nhân." Hắn đưa một hộp quà lên: "Đây là quà tặng cho con gái quý phu nhân, ngài ấy dặn tôi cố ý đưa tới để bù đắp chỗ không phải."

Mọi người xôn xao.

Người nhà Nguyễn gia nghe thấy như vậy thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Gương mặt của Phùng Trang sượng lại mấy giây, nhận lấy hộp quà, cười nói: "Không sao, Chu tiên sinh vừa về nước công việc bề bộn, chúng tôi hiểu mà, giúp tôi chuyển lời cảm ơn ngài ấy, có rảnh rỗi mời ngài ấy tới nhà làm khách."

Nguyễn Ô Trình chìa tay ra, cười nói mấy câu khách sáo như cũ, còn Nguyễn Linh dịu dàng uyển chuyển nói lời cảm ơn.

Sau khi chiếc Bentley rời đi, người nhà họ Nguyễn đứng yên tại chỗ giống như bị hút hết hồn phách vậy.

"Đây, đây là chuyện gì vậy." Phùng Trang thất vọng, "Trước đó rõ ràng đã đáp ứng xong cả rồi mà!"

Sắc mặt Nguyễn Ô Trình tối sầm, trở vào trong phòng tiệc.

"Thật sự có chuyện liên hôn này sao? Chu Mạnh Ngôn cũng không nói đây..."

"Tình hình này có chỗ nào giống như tình đầu ý hợp đâu..."

Nguyễn Linh nghe lời nghị luận của những người xung quanh, cảm thấy trong lòng dâng lên nỗi nhục nhã to lớn.

Một giây trước cô ta còn kiêu ngạo nói với người khác là Chu Mạnh Ngôn sẽ vì cô ta mà tới.

Một giây sau đã bị vả mặt.

Phùng Trang an ủi: "Không sao đâu Linh Linh, có thể là người ta quá bận thôi..."

Mắt Nguyễn Linh ửng đỏ, trừng Phùng Trang: "Đều tại mẹ, xấu hổ chết đi được!"

Cô ta hất tay mẹ mình ra rồi đi lên lầu.....

Hơn bảy giờ tối Nguyễn Yên ở trong phòng nghe sách xong, cảm thấy có chút đói bụng.

Mười lăm phút trước người giúp việc đã báo với cô là buổi tối đã được nấu xong rồi, cô lấy tai nghe ra, xuống giường rồi đi ra ngoài.

Cô mò mẫm đến cửa, sau khi mở cửa thì đi ra.

Vốn dĩ có thể gọi người giúp việc nhưng cô lại nghĩ mình đang ở nhà người ta, tốt hơn hết là đừng làm phiền người khác quá nhiều.

Bên ngoài rất yên tĩnh, vị Chu tiên sinh kia chắc là không có ở nhà.

Tối nay là sinh nhật của Nguyễn Linh, theo như lời của người nhà họ Nguyễn thì giờ phút này thì chắc là anh đang ở buổi tiệc.

Sở dĩ Nguyễn Yên biết Chu Mạnh Ngôn là do khoảng thời gian này cô thường xuyên nghe thấy Phùng Trang và Nguyễn Linh nhắc đến cái tên đó với sự ái mộ và kính trọng khi ở nhà.

Hôm nay cô chỉ nói với anh mấy câu nhưng cũng có thể cảm nhận được anh chính là một người đàn ông như vậy, một người đàn ông thành thục và thận trọng, lòng dạ tương đối thâm sâu, mặc dù không nhìn thấy dáng vẻ của anh nhưng cô có thể nhận ra loại khí thế của người ở trên cao chỉ qua vài câu nói của anh.

Không hiểu sao lại khiến lòng người ta mang theo mấy phần kiêng dè.

Chỉ là... chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!