Chương 24: (Vô Đề)

Sau khi xuất phát, chiếc thuyền chạy uốn lượn về phía trung tâm hồ, cây cối xung quanh xanh mướt bắt mắt, làn gió dễ chịu cuốn theo hương thơm dịu nhẹ của cỏ cây xung quanh ùa thẳng đến.

Điện thoại của Trọng Trạm Tĩnh rung lên, cô ta cúi đầu nhìn xuống thì thấy bạn của mình gửi tới một tin nhắn: [Trạm Tĩnh, sinh nhật vui vẻ nhé! Hôm nay không làm party sao?]

Trọng Trạm Tĩnh trả lời: [Cảm ơn nhé, hôm nay mình đi công tác ở nơi khác, sinh nhật sẽ tổ chức bù sau khi trở về.]

[Vất vả như vậy sao? Sinh nhật còn phải đi công tác, cho cậu cái an ủi này, hahaha]

Trọng Trạm Tĩnh nghĩ đến người bên cạnh, khóe miệng lặng lẽ cong lên: [Không vất vả, đi công tác cũng rất vui vẻ.]

Mọi người tán gẫu với nhau, Thẩm Chu hỏi: "Trong số mọi người có ai có thể tự mình chèo thuyền Kayak* không? Nếu mấy ngày này khi nào không có sắp xếp gì thì có thể đi chèo thuyền, phong cảnh nơi đây rất tuyệt đấy."

*Thuyền Kayak: là một loại thuyền khá nhỏ hẹp, được điều khiển bằng sức người nhờ vào việc chèo, thiết kế để có thể sử dụng bằng chèo tay. Kayak truyền thống có một boong với một hoặc nhiều chỗ ngồi, mỗi chỗ ngồi có một tay chèo. 

"Là tự cầm mái chèo thuyền sao?" Trọng Trạm Tĩnh ngẩng đầu nhìn ông.

"Có loại này xem như là cổ xưa, có điều cái này rất không phù hợp với con gái các cô, cũng có loại bàn đạp nữa."

"Tôi cũng có thể tự cầm mái chèo đấy."

"Cô có thể sao?"

"Lúc trước hồi tôi còn học cấp ba có tham gia vào đội thuyền rồng, à đúng rồi, lúc đó Mạnh Ngôn cũng có tham gia đấy." Trọng Trạm Tĩnh nhìn về phía Chu Mạnh Ngôn: "Khi đó chúng ta thường đi luyện tập chèo thuyền sau khi tan học, vừa mới bắt đầu tôi còn sợ nước, sau này cậu mang cho tôi một cái áo phao cực lớn, cậu còn nhớ không?"

Vẻ mặt của Chu Mạnh Ngôn bình tĩnh: "Không có ấn tượng gì."

Nụ cười tươi tắn của Trọng Trạm Tĩnh khựng lại một chút, trêu chọc anh: "Biết ngay là cậu nhất định không nhớ mà."

Con thuyền chạy về phía trước, Trọng Trạm Tĩnh thỉnh thoảng đáp lời với Chu Mạnh Ngôn.

Ánh mặt trời trên đỉnh đầu rất gắt, Nguyễn Yên cảm thấy nửa người bị cháy nắng, bởi vì không có đồ chống nắng nên cô đành phải hơi hơi nghiêng người về phía Chu Mạnh Ngôn.

Thuyền lái sang bên phải, bởi vì theo quán tính nên cơ thể Nguyễn Yên nghiêng về phía bên trái, đầu gối của cô vô tình dán lên chân Chu Mạnh Ngôn, cô lập tức rụt chân lại, giữ khoảng cách.

Ánh mắt của người đàn ông dừng trên cánh tay và đùi bị ánh mặt trời thiêu đốt của cô, vài giây sau anh nói: 

"Nguyễn Yên, em đổi chỗ với anh."

"Vâng?"

"Hơi chật chội."

Chu Mạnh Ngôn đứng lên, Nguyễn Yên đành phải ngồi vào giữa, Trọng Trạm Tĩnh nghe thấy như vậy thì nụ cười tươi thu lại vài phần rồi nhìn về phía hồ, sau đó không nói thêm gì nữa.

Mười lăm phút sau, cuối cùng con thuyền cũng cập bờ đến lâm viên tư nhân có phong cảnh hấp dẫn và lôi cuốn nhất.

Tất cả những kiến trúc bên trong đều là phỏng theo phong cách của lâm viên Tô Châu, cổ kính, yên tĩnh và thanh nhã, toàn bộ lâm viên có diện tích gần tám trăm mẫu, có đầy đủ các loại phương tiện giải trí và thư giãn.

Bọn họ sẽ ở lại đây ba ngày hai đêm.

Vào giữa trưa, mọi người ăn cơm cùng nhau trước, sau khi ăn xong thì từng người một được nhân viên công tác dẫn đến nơi sẽ ở lại trong mấy ngày này, cuộc hội đàm hợp tác chính thức được bắt đầu vào lúc hai giờ chiều.

Chỗ ở được sắp xếp cho Nguyễn Yên và Chu Mạnh Ngôn là Lê Mai Uyển, đây là một khu nhà vườn độc lập đặc biệt của Trung Quốc. Bước qua ngưỡng cửa, bên trong giống như khu tứ hợp viện*, trong sân trước trồng một cây lê, bên cạnh cây lê có một cái bàn tròn nhỏ. 

*Tứ hợp viện còn được gọi là Tứ hợp phòng, là một hình thức kiến trúc tổ hợp của nhà dân vùng Hoa Bắc Trung Quốc, với bố cục là xây nhà bao quanh một sân vườn theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc. Đây chính là kiểu nhà truyền thống của những dân tộc Hán sống ở phía Bắc. 

Đi vào trong nhà chính là một căn biệt thự song lập kiểu Trung mang đậm phong cách Trung Hoa.

Sau khi nhân viên công tác rời đi, Nguyễn Yên được Chu Mạnh Ngôn dẫn tới phòng khách, cô ngồi xuống ghế gỗ đào, anh nói: "Buổi chiều anh sẽ đi bàn chuyện công việc, em có sắp xếp như thế nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!