Ở hội sở tư nhân cao cấp nhất thủ đô, trong gian phòng VIP cho khách quý nào đó, im lặng như có thể nghe được tiếng kim rơi xuống đất.
Mạc Tuyết An vừa nãy còn vênh mặt hất hàm sai khiến, giờ phút này im như ve sầu mùa đông, mặt trắng bệch.
Đám chị em bên cạnh cũng sợ hãi, run bần bật không dám nói lời nào, Trình Mỹ Âm lui về phía sau mấy bước, trốn trong một góc, lòng tràn đầy thấp thỏm lo âu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sao Phó phu nhân lại xuất hiện ở đây? Ả ta vừa mới nói gì đều bị bà nghe thấy hết sao?
"Dì Phó…"
Nguyễn Ngưng nhìn Phó phu nhân hùng hổ, kinh ngạc không kém người khác.
Sao dì Phó lại ở đây? Bà đến đây lúc nào?
Liệu cô có để lại ấn tượng không tốt cho bà không?
"Tiểu Ngưng, sao còn gọi dì? Phải sửa miệng."
Nhưng mà, quý bà dựng mắt lên trừng bọn Mạc Tuyết An, lúc quay đầu nhìn Nguyễn Ngưng lại cười tít mắt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dáng vẻ hòa ái dễ gần, đâu có hung hãn quở trách như vừa rồi?
Nguyễn Ngưng nhìn ánh mắt hiền lành của bà, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp dào dạt.
Hình như mỗi lần gặp mặt, Phó phu nhân đều thân thiết như vậy, giống anh Minh Viễn, đều là người ấm áp.
Cô nhếch miệng, lộ ra răng nanh đáng yêu.
Nhưng nghĩ phải sửa miệng, không khỏi có chút thẹn thùng, chần chờ rồi mới đỏ mặt nhỏ giọng hô: "Mẹ."
"Ai, thật ngoan." Phó phu nhân giữ chặt tay cô, nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay cô, "Đừng sợ, có mẹ chống lưng cho con."
Nói rồi lại nhìn đám Mạc Tuyết An.
Ấn đường lại nhăn lại, khí chất cũng vì vậy mà biến đổi.
Một giây trước còn hòa ái dễ gần, giây tiếp theo liền hung thần ác sát, không hề còn cảm giác hiền hoà nữa.
Thân mình Mạc Tuyết An run rẩy, nước mắt đã đảo quanh trong hốc mắt.
Vừa nãy cô ta bị Phó phu nhân chất vấn trực diện, một tiểu cô nương hơn hai mươi tuổi, đâu từng trải qua chuyện đáng sợ như vậy?
Huống chi bây giờ cô ta đã nếm qua vị, biết bà chính là đương gia chủ mẫu Phó gia, vị Phó phu nhân không dễ chọc trong lời đồn.
Tuy rằng của cải Mạc gia dồi dào, nhưng vẫn kém hơn Phó gia một chút.
Cô ta dẫm lên thể diện Phó gia, còn bị Phó phu nhân nghe thấy, nghĩ đến các loại hậu quả nghiêm trọng, mặt Mạc Tuyết An lại trắng.
"Phó phu nhân, cháu… cháu…"
Mạc Tuyết An muốn biện giải, lại lắp bắp không nói nên lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!