Chương 46: (Vô Đề)

Biến cố bất thình lình làm Nguyễn Ngưng ngây ra.

Cô trơ mắt nhìn bàn tay Mạc Tuyết An hạ xuống, không kịp né tránh.

Cô nhắm mắt lại theo bản năng, nhưng đợi một lúc, đau đớn lại không truyền đến.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trộm mở to mắt nhìn, liền thấy một bàn tay duỗi ra, vững vàng bắt được cổ tay Mạc Tuyết An.

"Mạc Tuyết An, cô đang làm gì?"

Cùng lúc đó, lời chất vấn đầy thịnh nộ của người phụ nữ cũng vang lên trong phòng.

Nhìn mắt Thẩm Sơ Nhạc phun lửa, những người khác không dám thở mạnh.

Còn Trình Mỹ Âm, khoái ý trên mặt còn chưa hoàn toàn nở rộ đã cứng lại.

Sao Thẩm Sơ Nhạc lại ngăn Mạc Tuyết An lại? Không phải cô ta luôn mặc kệ sao? Hơn nữa vì sao lại tức giận như vậy?

Một dự cảm không lành dâng lên trong lòng, Trình Mỹ Âm siết chặt tay, lòng bàn tay toát mồ hôi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mạc Tuyết An tức muốn hộc máu mà quay đầu, đang định quát người ngăn cô ta lại, không ngờ lại là Thẩm Sơ Nhạc.

"Chị Sơ Nhạc, chị làm gì vậy?" Cô ta thu liễm vẻ mặt phẫn nộ, hoang mang.

"Mấy lời này hẳn là tôi hỏi cô mới đúng."

Thẩm Sơ Nhạc nheo mắt, kéo Nguyễn Ngưng bị doạ ngốc ra sau bảo vệ, nói với Mạc Tuyết An, "Cô vô duyên vô cớ chạy tới, vừa mắng vừa đánh người, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Mạc Tuyết An được nuông chiều thế nào, trước mặt Thẩm Sơ Nhạc vẫn biết thu liễm.

Nghe cô hỏi vậy, không động thủ, chỉ trừng mắt nhìn Nguyễn Ngưng nói: "Chị Sơ Nhạc, chị không cần che chở cái loại tiểu tam này, nó cướp ông xã của Mỹ Âm, nên đánh!"

Lời này vừa nói ra, Nguyễn Ngưng và Thẩm Sơ Nhạc đều ngây ngẩn cả người.

Tiểu tam? Nguyễn Ngưng cướp chồng của Mỹ Âm?

Thẩm Sơ Nhạc nhìn Nguyễn Ngưng.

Nguyễn Ngưng lấy lại tinh thần, lắc đầu phủ nhận, "Tôi không có."

Thẩm Sơ Nhạc nhăn chặt mày, lại nhìn về phía Mạc Tuyết An, hỏi: "Nói đi?"

Mạc Tuyết An chống hông, thở phì phì nói: "Tháng trước em kéo Mỹ Âm đi Châu Phi chơi, không cẩn thận làm mất hành lý, chậm trễ lâu lắm mới về."

"Khi đó Mỹ Âm và Phó nhị thiếu gia đã xem mặt, di động mất không có cách liên lạc, không biết sao lại bị tiểu tiện nhân Nguyễn Ngưng thay thế, trực tiếp cướp lấy mối hôn sự tốt của Mỹ Âm!"

Mạc Tuyết An càng nói càng tức, một tháng ở Châu Phi này cô ta cũng chịu khổ không ít.

Cũng may có Trình Mỹ Âm ở bên cạnh, hai người cũng coi như bạn cùng chung hoạn nạn, huống chi là vì cô ta, ả ta mới bị thừa cơ mà cướp chồng, trong lòng cô ta khó tránh khỏi sinh ra áy náy.

Huống chi, cô ta ghét nhất là tiểu tam.

Tiểu tam và con của tiểu tam, toàn bộ đều đáng chết!

Mạc Tuyết An nói vậy làm Thẩm Sơ Nhạc có chút chần chờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!