Chương 4: (Vô Đề)

"Con liên hệ trước đi, cứ nói chuyện trước đã." 

Lâm Mạt Hương dặn dò Nguyễn Ngưng.   

Nhìn vẻ mặt chân thành của bà, Nguyễn Ngưng có chút không đoán được tâm tư của bà, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô nhận tờ giấy, chần chờ một chút, mở miệng hỏi: "Mẹ, chị họ Mỹ Âm, chị ấy…" 

Không có ý kiến gì sao?

Lâm Mạt Hương giật mình, hình như không ngờ cô sẽ nhắc tới Trình Mỹ Âm.

"À, con nói Mỹ Âm à." Bà gật gật đầu, "Sáng nay nó đến, con còn đang ngủ nên không gọi con."

Hiển nhiên, Lâm Mạt Hương không nhận ra cô muốn hỏi gì.

"Con có việc tìm nó sao?"

Nguyễn Ngưng vội vàng lắc đầu, "Không, con nghe thấy bác quản gia nhắc đến chị ấy."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô nhỏ giọng nói chuyện, khác với Trình Mỹ Âm ỏn ẻn nhõng nhẽo, càng nhu nhược nghe lời.

Lâm Mạt Hương cũng không nghĩ nhiều, nhẹ nhàng gật đầu.

"Vậy con lên trước ạ."

"Ừ, đi đi, nhớ phải liên hệ người ta trước nhé."

Nhìn cô lên lầu, Lâm Mạt Hương vẫn không quên dặn dò.

Trở lại phòng, Nguyễn Ngưng ngẩn ngơ nhìn tờ giấy trong tay.

Cô không ngờ Phó nhị thiếu gia sẽ thật sự nhìn trúng cô, còn hẹn gặp mặt.

Phó gia là thế gia hào môn nổi tiếng số một, số hai ở thủ đô, Nguyễn gia ba đời phú quý cũng khó có thể so sánh.

Tin tức Phó phu nhân muốn tìm vợ cho con thứ hai được đưa ra khiến không biết có bao nhiêu người muốn trèo cao.

Mà Lâm Mạt Hương và Phó phu nhân là chỗ quen biết cũ, có tầng giao tình này, nói chuyện cũng tiện hơn. Hơn nữa nói đến cũng khéo, vô tình Nguyễn Ngưng còn gặp Phó phu nhân một lần, hình như bà rất thích cô.

Tuy Phó phu nhân nói muốn hỏi ý kiến con trai, nhưng Lâm Mạt Hương, thậm chí Nguyễn Lập Hoành đều rất xem trọng việc hôn nhân này, thường xuyên tiếp thu lời dạy dỗ như vậy, Nguyễn Ngưng cũng chậm rãi tiếp nhận hiện thực.

Chỉ là hôm nay trong lúc vô ý nghe được đoạn đối thoại kia, lại khiến cô cho rằng, có lẽ, người gả đi không phải cô.

Thậm chí cô còn cho rằng, tư liệu Lâm Mạt Hương thì được đưa qua, còn của cô liệu có khi nào bị sửa chữa hoặc loại ra không, dù sao phim truyền hình đều diễn như vậy.

Bây giờ xem ra, hình như là cô suy nghĩ nhiều.

Nguyễn Ngưng đi đến mép giường, ngồi xuống.

Cô nhìn chằm chằm dãy số trên tờ giấy thật lâu, cuối cùng yên lặng gấp tờ giấy lại.

Dù sao ngày kia gặp mặt rồi, bây giờ gọi điện thoại cho anh cũng không có ý nghĩa gì.

Muộn thế này, có khi người ta đã nghỉ ngơi rồi? Hoặc là còn đang tăng ca?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!