Nguyễn Ngưng nuốt nước bọt, cẩn thận dịch chân, chuẩn bị chạy khỏi hiện trường trước khi Phó Minh Viễn tỉnh dậy.
Nhưng trời không chiều lòng người, lông mi người đàn ông khẽ run lên, mở mắt ra trước khi cô thoát khỏi.
Mông lung qua đi, anh cười hài hước nhìn cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh Minh Viễn, chào… chào buổi sáng." Nguyễn Ngưng ra vẻ bình tĩnh chào hỏi.
Phó Minh Viễn nhìn cô gái trên người, bỗng nhiên cong môi.
"Chào buổi sáng."
Sau đó cúi người, hôn lên đôi môi hồng của cô.
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt qua đi, anh đứng dậy xuống giường, duỗi cái eo lười biếng vào phòng tắm.
Nguyễn Ngưng chớp mắt, ngơ ngác nhìn bóng lưng anh, ngón tay mảnh khảnh khẽ chạm vào môi.
Đây… đây chỉ là một nụ hôn chào buổi sáng đơn thuần thôi đúng không?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù nghĩ vậy, cô vẫn không nhịn được mà nhếch miệng, cười ngọt ngào.
Lúc Phó Minh Viễn từ trong phòng tắm đi ra, cô mới vội gẩy tóc rối, dẫm lên dép lê lộc cộc chạy qua bên người anh, vọt vào trong phòng tắm.
Thấy cô hoang mang rối loạn, Phó Minh Viễn nhẹ nhàng cười, xoay người đi vào phòng thay quần áo.
Cửa vừa đóng lại, cửa phòng tắm lại mở ra một khe hở nhỏ.
Nguyễn Ngưng ló đầu ra, nhìn phòng thay quần áo, nhớ tới buổi sáng hôm đó, nhìn thấy một màn kia trong chung cư của anh, mặt đỏ bừng.
Cô rụt đầu lại, đóng cửa phòng vào rửa mặt.
Buổi sáng ăn cơm, lại diễn một màn ân ái trước mặt ba Nguyễn mẹ Nguyễn.
Hôm qua Nguyễn Dật Trạch khuya mới về, hình như uống không ít rượu, lúc được tài xế đưa về đã say khướt, bây giờ vẫn nằm trong phòng.
Cơm nước xong, hai người vào phòng ghi âm, luyện tập kịch bản 《 Thanh Loan 》 của đạo diễn Bùi.
Có chuyện tối hôm qua, rõ ràng Nguyễn Ngưng tiến bộ hơn rất nhiều, cho dù là Phó Minh Viễn cũng không tìm ra lỗi sai của cô.
Bận rộn một buổi sáng, cơm trưa qua đi, hai người không làm gì nữa, mà cùng tản bộ trong vườn hoa.
Nguyễn gia trồng một sân tường vi, đang là giữa hè, nở rộ xinh đẹp.
Nhìn tường vi mỹ lệ, Nguyễn Ngưng chụp mấy tấm đăng lên Weibo.
Mới vừa đăng lên, phát hiện Phó Minh Viễn lại like cho cô.
Tuy rằng vui vẻ, nhưng như vậy thật sự sẽ không bị fans đoán được sao?
Cô nghiêng đầu nhìn Phó Minh Viễn, anh bình thản, giống như chưa làm gì cả vậy.
Sao lại có một loại… cảm giác rằng anh Minh Viễn muốn bị phát hiện?
Nguyễn Ngưng lắc đầu, phủ định suy đoán kỳ quái này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!