Chương 29: (Vô Đề)

Nhận thấy cảm xúc của Phó Minh Viễn biến hóa, Nguyễn Ngưng chớp mắt.

Nhìn theo ánh mắt anh, thấy tấm poster lớn của Dụ Nhược Vũ.

Thật ra trên tường ngoài tấm poster kia, còn có vài tấm nhỏ, nhưng tấm poster kia quá lớn, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sống lưng Nguyễn Ngưng lập tức cứng lại.

Sao cô lại quên mất, trong phòng cô còn để lại rất nhiều đồ liên quan đến Dụ Nhược Vũ cơ chứ.

Mà hiển nhiên poster này là dễ nhìn thấy nhất.

Tuy quan hệ của anh Minh Viễn và Dụ thiên vương không tồi như lúc trước anh nói, nhưng anh cũng đã từng nói Dụ thiên vương là "bạn tồi" của anh.

Buổi tối đối mặt với một tấm poster lớn như vậy, chỉ sợ là rất khó ngủ?

"Ấy, anh Minh Viễn…"

Phó Minh Viễn nhìn chằm chằm mấy tấm poster kia, sắc mặt thật sự không tốt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhưng anh không phát tác với Nguyễn Ngưng, mà thấp giọng nói: "Em đi tắm đi."

"Vâng ạ." Nguyễn Ngưng cứng đờ gật đầu.

Ngước mắt trộm liếc anh một cái, sắc mặt người đàn ông thâm trầm, đôi mắt còn đang nhìn chằm chằm poster kia.

Cô không dám nói gì nữa, nhanh chóng xoay người vào phòng thay quần áo.

Lục tìm váy ngủ và khăn lông trong tủ quần áo, lúc lê tới cửa, lại trộm nhìn Phó Minh Viễn một cái.

Dưới ánh đèn, người đàn ông mặc sơ mi trắng quần âu, đưa lưng về phía cô, đứng trước giường công chúa hồng nhạt, dáng người thẳng như cây tùng, khí chất thanh nhã xuất trần.

Nhưng lúc nhìn tấm poster tối màu trước mặt anh, luôn lộ ra vài phần lạnh lẽo.

Nguyễn Ngưng run lên, ôm chặt quần áo vào trong ngực, giống hamster nhỏ phạm phải sai lầm, bạch bạch bạch trốn vào phòng tắm.

Khoá cửa, cô dựa lưng vào cửa phòng tắm, nghiêng tai nghe.

Ngoài cửa rất im lặng, căn bản không nghe thấy gì.

Nhớ lại sắc mặt biến thành màu đen của Phó Minh Viễn, cô gái nhỏ chun mũi.

Ở phòng của mình, dán poster idol của mình, không tính là quá đáng phải không? Tuy nghĩ vậy, nhưng không hiểu sao cô lại chột dạ.

Cô thở dài, ôm quần áo đến bên cạnh giá áo, treo xong rồi mở van nước đổ đầy bồn tắm. Thử độ ấm của nước xong, lúc này mới cởi áo ngoài ra, duỗi tay đến sau lưng kéo khóa váy.

Mới kéo xuống được một chút, đột nhiên dừng tay lại.

Í… sao lại kẹt rồi?

Cô lại trở tay sờ đến đầu khoá, dùng sức thử, kết quả vẫn không kéo được.

Lông mày hơi nhíu lại, ai da, vậy phải làm sao bây giờ?

Ngoài phòng tắm, tay người đàn ông đút túi, ánh mắt vẫn dừng trên poster trên tường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!