Chương 2: Nghe theo

"Cảm ơn đã quan tâm, Jarvis. Ta nghe ngươi." Hắn đang chuẩn bị đem sữa bò và ngũ cốc trộn lẫn lại, Anthony liền dừng lại động tác, nghe theo Jarvis nói, liền đem sữa bò bỏ vào lò vi sóng làm ấm.

"Ngươi còn nhớ không, Jarvis? Hôm nay là sinh nhật của ta." Anthony khẽ cất giọng, ánh mắt thản nhiên, nhưng ẩn sâu trong đó là chút gì đó khó tả

Hắn tui là đã trưởng thành, cho dù trải qua hai kiếp nhưng trong sâu thẳm vẫn khao khát được người khác nhớ đến. Hồi nhỏ, sinh nhật luôn có lão quản gia Jarvis cùng hắn tổ chức, những ngày tháng ấy ấm áp và tràn đầy niềm vui.

Thế nhưng, từ sau khi lão quản gia q·ua đ·ời cách đây sáu năm, hắn cũng không còn muốn tổ chức sinh nhật nữa. Những thứ đó chỉ còn là ký ức hắn cắt dữ trong lòng.

"Chúc mừng sinh nhật, Anthony thiếu gia."

Giọng nói băng lãnh, không mang chút cảm xúc nào của quản gia nhân tạo Jarvis vang lên, tựa như chỉ là một đoạn mã lập trình vô hồn.

"Cám ơn ngươi, Jarvis. Hôm nay ta sẽ chuẩn bị đồ đạc để đi cắm trại vào ngày mai." Anthony khẽ đáp, cố gắng giữ giọng bình thản, nhưng khóe môi lại thoáng hiện một nụ cười nhạt, như muốn che giấu cảm xúc trong lòng.

"Ngày mai có thời tiết thích hợp để cắm trại. Ngài có thể ra ngoài để tận hưởng thời tiết.".

"Lâu rồi ta cũng không đi cắm trại, nên ta muốn đi lâu một chút.".

"Thiếu gia, ngài có thể gọi thêm phụ thân Tony đi chung.".

"Thôi đi, ngươi cũng biết lão cha sẽ không dành thời gian để làm mấy thứ vô bổ này đâu.";

Không định nói gì thêm, hắn liền ăn vội vội vàng vàng rồi chạy đi chuẩn bị đồ cho ngày mai.

Trời chạng vạng tối, mặt trời lặn về phía tây, Mably đường ven biển được phủ thêm một lớp đỏ sắc.

Tony từ công ty rời đi, hôm nay khó có được một thân một mình về nhà.

Từ trên xe bước xuống, tài xế đồng thời cũng là bảo tiêu Happy liền lái xe đến tầng hầm gara, Tony thì đi đến cửa biệt thự.

"Chào mừng ngài về nhà.".

Không cần chìa khoá mở cửa, cũng không cần chủ động mở cửa, liền trí năng quản gia Jarvis đã tự động mở cửa ra.

Vừa đi vào nhà, Tony thấy được trong phòng khách đầy vắng lặng.

"Jarvis, Anthony ở đâu?".

Nhìn thấy trong góc nhà được chất đống bởi những chiếc balo thành một toà núi nhỏ Tony liền hướng Jarvis hỏi thăm.

"Thưa ngài, đây là đồ nghề cắm trại của thiếu gia mới chuẩn bị trưa nay.".

"hazz, Tiểu tử này lại định ra ngoài a! Hắn giờ ở đâu, đi đâu rồi?". Tony thở dài bước vào.

"Anthony thiếu gia hôm qua thức đêm đến 3 giờ sáng để chơi game, buổi trưa hôm nay lại một mực chuẩn bị đồ, bây giờ còn nằm nghỉ ngơi.".

Ừ. Xuất phát từ trách nhiệm của người cha hỏi thăm con cái song, Tony cũng không nói gì quá nhiều. Trên thực tế, tuổi thơ của hắn cùng Anthony có thể nói là giống nhau y hệt, không có cha mẹ làm bạn, từ nhỏ đã tự ở một mình.

Cho nên bây giờ trở thành cha, hắn cũng không biết nên làm thế nào để trở thành một người cha có trách nhiệm, không biết làm thế nào để cho hắn cảm nhận tình thương của cha.

Đối với một cái hoa hoa công tử, Tony có thể nói là một cái thất bại phụ thân, nhưng chính hắn còn không có nhận ra được điều này mà thôi.

"Hôm nay là sinh nhật của thiếu gia, ngài có biết không.". Giọng nói của Jarvis vang lên.

"Cái gì, hôm nay là sinh nhật của Anthony sao.". Cả người có chút cứng lại.

"đúng vậy, ngài không nhớ chuyện này sao.".

"khụ khụ khụ, ta tất nhiên là nhớ chứ sao mà quên được sinh nhật của con trai mình.". Tony khuôn mặt có chút ửng hồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!