Chương 13: Tàu biển cuồng loạn (10)

"Nhưng chúng ta không thể chủ quan. Một khi hết thực phẩm, tình huống sẽ trở nên rất khó khăn. Vì vậy, việc tìm thêm nguồn thực phẩm vẫn là ưu tiên số một." Amery nói, giọng trầm trầm mà tràn đầy uy nghiêm, như thể là trưởng bối đang quan tâm đến đám trẻ trong nhà.

Anthony cùng Emma không hẹn mà cùng gật đầu.

[ Trên biển ngày mười hai an toàn vượt qua. ]

[ Trên biển ngày mười ba an toàn vượt qua. ]

[ Trên biển ngày mười chín an toàn vượt qua. ]

"Oa, chúng ta đã trải qua hai mươi ngày rồi, cứ như vậy thì không có gì quá khó nhỉ?" Emma vừa nói, vừa cười tươi như ánh nắng ban mai ấm áp.

"Nếu cứ như này thì càng tốt chứ sao, chúng ta không cần phải quá lo lắng," Amery vừa nói vừa khẽ vươn vai.

"Nhanh đi, ta ra tứ quý chặt hai!"

Anthony vẻ mặt đầy tự tin nói.

"A, ngươi đây là ăn gian! Rõ ràng là ngươi không có đôi K!" Amery gào lên, mắt trợn trừng nhìn Anthony, tay chỉ thẳng vào mấy lá bài trước mặt hắn.

Anthony nhún vai, vẻ mặt vô tội cùng ánh mắt đầy ý cười.

"Thúc thúc có chứng cứ không? Bài đây là của ta, chẳng lẽ nó tự xuất hiện chắc?"

Emma ngồi bên cạnh, không nhịn được cười liền hùa vào.

"Đúng vậy, thúc thúc thua thì phải nhận, đừng gào lên như vậy. Trên mặt lại nhăn nhó làm nét vẽ lại càng hài hước hơn đấy!"

Amery sững người lại, có cảm giác như b·ị đ·âm thêm một nhát đao vào v·ết t·hương.

"Hai người các ngươi... có phải đang liên thủ chống lại ta?!"

Mặt của Amery càng ngày càng đỏ, nghiến răng nói.

"A, ta đây là người thành thật, thúc đừng tưởng mình lớn mà vu oan người vô tội," Anthony vẻ mặt đầy nghiêm túc, nhưng khóe miệng khẽ cong vì cố nén cười đã bán rẻ hắn.

Ngươi… ngươi… Amery tức đến mức tay run lên, chỉ vào Anthony mà không thốt nổi một câu hoàn chỉnh.

Toàn bộ cảnh này đều được chiếu đến phòng phát sóng.

"Ha ha ha, chủ bá đây là bắt nạt người già."Chủ bá yên tâm, ta sẽ không nói với Amery là hai người đổi bài đâu.Chủ bá cùng Emma tỷ tỷ chưa bị vẽ nét nào lên mặt cả, nhìn lại khuôn mặt của Amery là ta không nhịn được.Nào mọi người, chúng ta không được cười người già, nhưng nếu không nhịn được thì cứ cười đi, ha ha ha.

"Ngay lúc này, ở bên dưới Boong tàu truyền đến thanh âm."Làm, làm gì?.Các ngươi không thể như vậy!.Cứu.Thanh âm đột nhiên im bặt.

"Cả ba người không hẹn mà cùng chạy đến bên cửa sổ, ánh mắt căng thẳng nhìn xuống bên dưới. Đúng lúc này, một bóng người bắt ngờ bị ném mạnh ra khỏi phòng bếp. Anthony trừng lớn mắt, cả cơ thể như cứng lại. Người này không ai khác mà chính là thuyền trưởng."Phòng bếp hình như đã xảy ra chuyện."

Emma giọng có chút run run nói.

Anthony nhìn không thấy cụ thể tình huống. Chỉ có thể thấy được cảnh thuyền trưởng bị lũ tang thi lao vào gặm đến mức lộ ra cả khung xương, chưa đầy 5 phút, cả cơ thể lung lay mà đứng lên, gia nhập vào đội ngũ tang thi bên trong.

Emma cùng Amery khi thấy cảnh tượng đầy huyết tinh này vì không thể chịu nổi mà chạy thẳng vào nhà vệ bắt đầu nôn khan.

Anthony từ trong không gian lấy ra cuốn sổ bắt đầu ghi lại.

[ Mất 5 phút để l·ây n·hiễm thành tang thi. ]

Cơ thể của thuyền trưởng sau khi nhiễm bệnh không có bất kỳ biến hóa nào quá rõ rệt, hoàn toàn trái ngược với những thay đổi kinh hoàng mà con tang thi hôm trước đã t·ấn c·ông hắn.

Điều khiến Anthony chú ý nhất chính là tại sao thuyền trưởng bị ném ra ngoài, bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!