Bọn họ tất nhiên là dám không mang theo cái gì mà dám lên boong tàu, Tất nhiên là vì bọn hắn từng nghe mấy thuyền viên nói ở khu C thùng container chuyên để vật tư nên hai người lên thử vận may.
Nếu bọn hắn có thể tìm được thùng đựng hàng có đồ ăn, có nước, cũng đủ thời gian cho bọn họ chống đỡ hai mươi ngày tới.
"Mở thử mấy thùng này đi." mắt kính thanh niên chỉ tay vào thùng đựng hàng bên góc.
Hai người lấy ra công cụ bắt đầu cạy mở.
"Mẹ nó, sao nó cứng vậy.". Hai người dùng đủ mọi cách để bẻ khoá.
Một tiếng gào thét chói tai từ bên trong vang ra.
Bình Trần ngừng lại động tác,
"Bên trong có cái cái gì phải không?".
Không thể nào. Đeo kính nam nhân ngẩn người ra,
"Đừng có tự doạ mình nữa, làm nhanh tay lên?".
Giữa trưa, bầu trời vốn đang u ám lại càng thêm tối tăm, tựa như màn đêm buông xuống.
Từng tầng mây đen chồng chất, nặng nề ép xuống, khiến người ta cảm giác như sắp nghẹt thở. Trong lớp mây dày đặc ấy, từng tia chớp lóe lên rồi biến mất, ánh sáng lạnh lẽo xuyên qua màn trời.
Tiếng sấm vang dội như muốn xé toạc cả không gian, dội thẳng vào lòng người, khiến tim ai nấy cũng phải run rẩy.
Những hạt mưa đầu tiên lác đác rơi xuống, tựa như lời cảnh báo trước cơn cuồng nộ của thiên nhiên. Rồi chẳng mấy chốc, mưa lớn như trút nước, từng giọt mưa nặng nề đập xuống đất, tạo nên những âm thanh đều đặn mà lạnh lẽo.
Cơn mưa như muốn cuốn trôi tất cả, mang theo cả hơi lạnh khiến người ta không khỏi rùng mình.
"Vẫn là để ta đến làm đi." Mắt kính thanh niên từ Bình trần trong tay lấy công cụ mở khóa, chưa đến năm phút ổ khoá mở ra.
Gừ!.
Bên trong quả nhiên có người, nổi điên mà lao tới, nhảy lên đẩy ngã Bình Trần thanh niên xuống cắn vào cổ hắn.
A!.
Bình Trần gào thét đầy tuyệt vọng.
Mắt kính nam thấy vậy một chân đá ra người đè lên thân Bình trần, lôi kéo hắn lùi ra đằng sau chạy.
Bọn họ mở sai thùng đựng hàng!.
Cái thùng hàng này, không chỉ một người nổi điên. Hơn trăm người giống nhau ở bên trong, khi bọn họ mở thùng đựng hàng ra thì không khác gì thác nước ào ra.
Hai người chạy trốn trong con đường hẹp, nhưng mấy cái người điên kia vẫn đuổi theo không bỏ.
Trong khoang thuyền, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn qua cửa sổ xuống Boong tàu.
Tiếng bước chân dày đặc kéo đến từ xa, như một cơn bão đang ập tới, khiến tim đập loạn nhịp kèm từng tiếng hét thảm thiết.
Nhóm ba người tất nhiên cũng nghe thấy mấy âm thanh đó, vội vàng chạy đến bên cửa sổ nhìn xuống.
Hai người từ bên trong khu thùng đựng hàng chạy ra, cả người đều là huyết, thần sắc sợ hãi.
Rất nhiều thuyền viên ở dưới boong bàu đang mải nhìn còn không kịp phản ứng, phía sau các thùng hằng rất nhiều người với mọi loại tư thế vặn vẹo chạy ùa ra, lao nhào vào thuyền viên gần nhất điên cuồng cắn xé.
Mấy người đó đều không thể được coi là người, bọn họ so với Toàn ca với Lý bác sĩ cũng khống khủng bố như vậy. Làn da đều hiện lên gân xanh, cả người đều không có chỗ nào nguyên vẹn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!