Chương 5: (Vô Đề)

Mấy tháng trước, Hứa Ấu Diên vẫn là nhà sản xuất của "Cải tạo vũ trụ", là đại lão trong ngành, mọi hành động được chú ý. Vào dịp "Cải tạo vũ trụ" chuẩn bị nghênh đón kỷ niệm năm năm ra mắt, cô đã đặt toàn bộ tinh lực để vùi đầu vào phiên bản kỷ niệm.

Tất cả đều được tiến hành thuận lợi, ngay ở giai đoạn kiểm tra mấu chốt, Hứa Ấu Diên nhận được điện thoại từ bố mình.

Hai năm trước mẹ cô được chẩn đoán mắc ung thư, chuyện này Hứa Ấu Diên là người đầu tiên biết. Mẹ cô cũng luôn tích cực điều trị. Phải chi bao nhiêu tiền Hứa Ấu Diên cũng chưa từng chớp mắt, chỉ hy vọng có thể chữa khỏi cho mẹ mình. Cho dù cuối cùng không thể thật sự cứu được bà, Hứa Ấu Diên cũng muốn giảm bớt đau đớn mà bà phải chịu.

Thời đại trước, khi con người mắc bệnh nan y, đa số đều không thể chữa khỏi, hoặc là vì chi phí điều trị quá lớn, họ không suy nghĩ nhiều, chỉ chờ đợi cái chết. Có người ra đi dứt khoát, không cần phải chịu quá nhiều đau đớn, cũng không để lại gánh nặng quá lớn cho người nhà. Có người lại bị hành hạ dai dẳng mới qua đời, bản thân chịu tra tấn, người nhà cũng phải dùng tiền tích góp cả đời để chi trả.

Hiện giờ chăm sóc y tế đã rất phát triển, vốn phải là điều đáng mừng. Rất nhiều căn bệnh trước kia là nan y, giờ đây đã có hy vọng, chỉ cần đóng đủ tiền là có khả năng chữa khỏi. Ngay cả khi không có hy vọng đến cuối cùng, cũng có thể chi tiền cho công nghệ để giúp bệnh nhân chịu ít đau đớn nhất.

Con người có sống có chết, vấn đề là chết như thế nào. Là khóc òa khi đến với thế giới này rồi mỉm cười rời khỏi, hay đến khóc đi cũng khóc, phụ thuộc vào việc có đủ tiền hay không.

Cám dỗ lớn như vậy bày ở trước mắt, bạn có bỏ tiền không?

Hứa Ấu Diên chỉ ngoan ngoãn đi theo con đường của trả tiền.

Mỗi ngày hai trăm nghìn tiền thuốc bình thường, chưa kể đến thuốc đặc trị và quang hóa trị liệu. Mỗi lần trị liệu đều có chuyển biến tốt đẹp, tế bào ung thư cũng tạm thời bị ngăn chặn, nhưng vẫn không gì có thể đảm bảo sẽ duy trì được bao lâu.

Ngày qua ngày cứ thế tiêu hao, dù là Hứa Ấu Diên ưu tú giàu có như vậy, cũng nhanh chóng không thể chống đỡ tiếp.

Bán hai căn hộ, tiền gửi ngân hàng cũng nhanh chóng tiêu hao, may mắn là thành công những năm này đã giúp cô tích lũy được khá nhiều, cuối cùng cũng nhìn thấy một chút chuyển biến.

Cuộc phẫu thuật lần đó cực kì thành công, gia đình biết con gái bận rộn công việc, đôi khi ngày lễ cũng không có thời gian về nhà, muốn nói đã không còn chuyện gì, để cô có thể trở lại đi làm. Không ngờ Hứa Ấu Diên đi chưa được bao lâu, bệnh tình của mẹ cô nhanh chóng chuyển biến xấu.

Lần này giấy báo nguy kịch cũng được gửi đến, tình hình nghiêm trọng hơn so với bất cứ lần nào, không cần bố nói nhiều, cô cũng hiểu.

Khi bước ra khỏi nhà ga chân không, gương mặt Hứa Ấu Diên lộ rõ vẻ mỏi mệt.

Đúng lúc phiên bản kỷ niệm năm năm sắp ra mắt, nhưng bệnh tình của mẹ nguy kịch, cô không thể không về nhà. Nhận được điện thoại của bố, cô liền mua vé cho chuyến xe khách gần nhất, khởi hành lúc sáu giờ sáng ngày hôm sau. Dành cả đêm dặn dò tất cả những chuyện quan trọng, lúc này cô mới vội vàng đi đến bến xe.

Có linh cảm, lần này về nhà sẽ là lần cuối được gặp mẹ, lại không biết sẽ phải mất bao lâu nữa.

Ở nhà năm ngày, mỗi ngày đồng nghiệp cùng ê

-kíp dự án đều gọi đến, cô đều trình bày một cách chi tiết, không quên ghi chép cẩn thận.

Dường như có chút vấn đề, cấp dưới ngập ngà ngập ngừng, cuộc họp qua video cũng luôn bị gián đoạn.

Không hiểu làm sao.

Không phải Hứa Ấu Diên không quan tâm.

Đến ngày thứ sáu, trạng thái tinh thần của mẹ chuyển biến tốt hơn, thậm chí đã có thể ăn ít cháo, muốn tháo mặt nạ thở để nói chuyện với người nhà.

Cuộc nói chuyện đứt quãng kéo dài đến nửa đêm, Hứa Ấu Diên và bố không dám ngủ, một mực cố gắng chống đỡ. Lúc trời sắp sáng, mẹ nói muốn ăn món cháo ở cửa hàng bên cạnh nhà, đó là bữa sáng yêu thích của gia đình Hứa Ấu Diên trước kia.

Hứa Ấu Diên đặt hàng, cháo nhanh chóng được đưa đến.

Tranh thủ từng giây từng phút, cô sợ không kịp thực hiện tâm nguyện cuối cùng của mẹ, càng sợ không thể gặp mẹ lần cuối.

Khi mang cốc giữ ấm nóng hổi trở lại phòng bệnh, mẹ vẫn yếu ớt mở to mắt, người phụ nữ lớn tuổi gầy yếu đến mức chỉ còn da bọc xương này vẫn luôn kiên cường chống chọi với bệnh tật, không muốn để lại cho người nhà bất cứ tiếc nuối nào.

Giống như Hứa Ấu Diên nghĩ, mẹ chỉ ăn được một miếng cháo, ăn xong liền nhắm mắt.

Bố đau buồn quá mức rồi hôn mê rất lâu, họ hàng thân thích đều đến giúp đỡ, nhưng ngược lại càng giúp càng rối.

Một mình Hứa Ấu Diên lo liệu toàn bộ quá trình. Cô rất tỉnh táo, vì không có thời gian để đau buồn, trong đầu có một giọng nói tàn nhẫn nói với cô, người đã chết là đã hết, có đau buồn cũng không làm nên chuyện gì. May mắn là khi còn sống, mẹ cô đã cho cô tất cả những điều tốt đẹp nhất, không thẹn với lòng mình.

Ngày mẹ qua đời, cũng là ngày "Cải tạo vũ trụ" tròn năm tuổi, khi phiên bản kỷ niệm năm năm được cập nhật, cô đang liên hệ với nhà tang lễ, vô số cuộc gọi đến trên máy tính, cô đều không thể nhận một cuộc, thậm chí sau đó nhật ký liên lạc bị xóa sạch, rất lâu sau cô mới phát hiện ra chuyện kỳ lạ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!