Trở lại gian phòng trong trò chơi, Hứa Ấu Diên nhận được thư của hệ thống, mở ra xem, có một "hòm bảo vật qua ải" đang chờ được nhận.
Hứa Ấu Diên chọn "nhận", chờ tải một giây, hòm bảo vật qua ải xuất hiện trong gian phòng trống trải của cô với một tiếng "bịch", lúc rơi xuống có hiệu ứng tạo hố, rồi nhanh chóng trở lại hình dạng cũ.
Qua ải sẽ có thưởng, đây là quy trình bình thường Hứa Ấu Diên luôn biết, nhưng cô vẫn thấp thoáng vui vẻ khi gói quà xuất hiện.
Người chơi bình thường, thậm chí là người chơi nghèo chơi đến kiệt sức, chẳng phải chỉ mong chờ đến khoảnh khắc này thôi sao?
Hứa Ấu Diên nhanh chóng mở ra, một giọng nữ lanh lảnh vang lên trong phòng:
"Người chơi 'Nothing' thân mến, cảm ơn bạn đã tham gia cuộc phiêu lưu giai đoạn hai của chủ đề mạo hiểm mùa giải 2035, chúc mừng bạn đã qua ải và đạt được hòm bảo vật qua ải! Xin hãy kiểm tra và nhận thưởng kịp thời, tận hưởng thành quả của thắng lợi."
Gói quà có một trăm nghìn đồng tiền vàng trò chơi, một đạo cụ bình thường, một phương tiện bình thường, và một hộp quà truyền thuyết lộng lẫy.
Hứa Ấu Diên chỉ chú ý đến sáu chữ "hộp quà truyền thuyết lộng lẫy". Cô tìm được hộp quà, giọng nữ tiếp tục vang lên:
"Chiến lợi phẩm vượt qua giai đoạn hai của chủ đề mạo hiểm mùa giải này, mở ra có thể nhận được: một lượng tiền vàng lớn, vẻ ngoài đặc biệt, trang bị cấp truyền thuyết và thẻ triệu hồi cấp kim cương."
Hứa Ấu Diên hít sâu một hơi, offline, tắm gội thơm tho, tẩy rửa dơ bẩn, mới một lần nữa online mở hòm bảo vật.
"Chị đi đâu thế? Offline lâu vậy, nhắn Wechat không trả lời gọi video cũng không tiếp."
Khi đang chuẩn bị mở hòm bảo vật, Thời Duyệt gửi tin nhắn thoại, xin đến gian phòng của cô hẹn hò.
Hứa Ấu Diên thoải mái "chấp nhận", liếc qua chợt thấy một cái bóng trắng, cô nhìn lại, giật mình: "Ai đấy!"
Người xuất hiện trong phòng cô rõ ràng là Bạch Xà trong cảnh nước ngập Kim Sơn.
"Sao thế, thay bộ quần áo đã không nhận ra em rồi à?" Vẻ ngoài là vẻ ngoài Bạch Xà, mở miệng lại là tiếng của Thời Duyệt.
"Sao em lại có vẻ ngoài Bạch Xà?"
"Mở hộp quà truyền thuyết trong hòm qua ải đấy. Một vẻ ngoài đặc biệt 'Bạch Xà
- nước ngập Kim Sơn', còn có một đống tiền vàng, một triệu." Thời Duyệt nhìn thoáng qua hộp quà còn chưa mở của chị, bừng bừng hào hứng lại gần: "Để em giúp chị."
"Dừng lại!" Hứa Ấu Diên lập tức cản em lại: "Đương nhiên chị phải tự mình ra tay vào khoảnh khắc thần thánh này!"
"Nhưng dạo này chị hơi đen, không sợ mở được toàn đồ bỏ đi sao?"
"Sở thích của chị là nhặt đồ bỏ đi đấy! Dù là đồ bỏ đi chị cũng muốn tự tay nhặt! Cấm động đậy!"
"Ồ." Thời Duyệt ngoan ngoãn ngồi xuống một bên, "Vậy em nhìn chị mở hòm được không?"
Hứa Ấu Diên xoa đầu em, ở khoảng cách gần, vẻ ngoài Bạch Xà càng tinh xảo. Khuôn mặt vẫn là khuôn mặt đã qua bóp nặn của Thời Duyệt, nhưng trang dung mê hồn hơn rất nhiều, đôi môi rực rỡ như một em bé vừa mới ăn xong, cả người tỏa ra một loại yêu khí không dễ động vào, như thể một giây sau cảnh nước ngập Kim Sơn sẽ lại xuất hiện.
Lúc này Thời Duyệt bị chị ra lệnh liền ngồi xuống đất ở một bên, rất không ăn nhập với gương mặt trang điểm yêu mị hung ác của em, hai tay còn chống lên cái đầu nhỏ tủi thân.
Hứa Ấu Diên ngó em nhiều hơn: "Sao em lại ngồi dưới đất?"
"Không có chỗ khác để ngồi." Thời Duyệt nhìn xung quanh, "Gian phòng này của chị không có đồ đạc gì, vẫn là dáng vẻ nguyên bản nhất."
"Không thể sánh với gian phòng đầy ý tưởng tỉ mỉ của em."
"Đầy ý tưởng?" Thời Duyệt hỏi, "Chị thấy đầy ý tưởng chỗ nào?"
"Ở chỗ em là một em bé ngoan ngoãn chăm chỉ thích đọc sách."
Hàng lông mày Thời Duyệt nhướng lên lại trầm xuống, nhạt nhẽo quá đáng: "Vầng đúng thế, biệt danh chúa tể gặm sách một thời cũng không phải gọi chơi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!